苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《题张安道乐全堂》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写人|忧患|

天命无不全,人事每自伤。

譬如摩尼珠,宛转有余光。

藻饰不能加,尘垢岂有亡。

世人未尝识,姑射手自将。

我公体自然,率性非勉强。

驰驱四十年,不入忧患场。

晚岁事蒙养,敛退就此堂。

小儒岂知道,宿昔窥门墙。

申屠师无人,无足亦自忘。

如逢郑执政,一笑先生傍。

拼音
zhāng ān dào quán táng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
tiān mìng quán rén shì měi shāng        zhū wǎn zhuǎn yǒu guāng        zǎo shì néng jiā chén gòu yǒu wáng        shì rén wèi cháng shí shè shǒu jiāng        gōng rán xìng fēi miǎn qiáng        chí shí nián yōu huàn chǎng        wǎn suì shì méng yǎng liǎn tuì 退 jiù táng        xiǎo zhī dào xiǔ 宿 kuī mén qiáng        shēn shī rén wàng        féng zhèng zhí zhèng xiào xiān shēng bàng       
题张安道乐全堂注音
  • zhāng
    ān
    dào
    quán
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • tiān
    mìng
    quán
    rén
    shì
    měi
    shāng
    zhū
    wǎn
    zhuǎn
    yǒu
    guāng
    zǎo
    shì
    néng
    jiā
    chén
    gòu
    yǒu
    wáng
    shì
    rén
    wèi
    cháng
    shí
    shè
    shǒu
    jiāng
    gōng
    rán
    xìng
    fēi
    miǎn
    qiáng
    chí
    shí
    nián
    yōu
    huàn
    chǎng
    wǎn
    suì
    shì
    méng
    yǎng
    liǎn
    tuì
    退
    jiù
    táng
    xiǎo
    zhī
    dào
    xiǔ
    宿
    kuī
    mén
    qiáng
    shēn
    shī
    rén
    wàng
    féng
    zhèng
    zhí
    zhèng
    xiào
    xiān
    shēng
    bàng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1