魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...
《题温泉》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:魏了翁 | 类型:写景|写山|写水|写人|庐山|写云|

庐山一滴水,彫尽诗人肠。

道傍有湿泉,恝然如遗忘。

浅夫既阁笔,知士亦括囊。

或云匪难知,水火互阴阳。

水根於天一,至阳所潜藏。

所以井生荧,亦有泉如汤。

吾尝谓或言,子语未精详。

水实含内景,火乃无寒光。

水将而不迎,火迎而不将。

君看月受日,又验坤含章。

吾言与邵语,或可补诗亡。

拼音
wēn quán
[ [ sòng cháo ] ] wèi le wēng
shān shuǐ diāo jìn shī rén cháng        dào bàng yǒu shī 湿 quán jiá rán wàng        qiǎn zhī shì kuò náng        huò yún fěi nán zhī shuǐ huǒ yīn yáng        shuǐ gēn tiān zhì yáng suǒ qián cáng        suǒ jǐng shēng yíng yǒu quán tāng        cháng wèi huò yán wèi jīng xiáng        shuǐ shí hán nèi jǐng huǒ nǎi hán guāng        shuǐ jiāng ér yíng huǒ yíng ér jiāng        jun1 kàn yuè shòu yòu yàn kūn hán zhāng        yán shào huò shī wáng       
题温泉注音
  • wēn
    quán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • shān
    shuǐ
    diāo
    jìn
    shī
    rén
    cháng
    dào
    bàng
    yǒu
    shī
    湿
    quán
    jiá
    rán
    wàng
    qiǎn
    zhī
    shì
    kuò
    náng
    huò
    yún
    fěi
    nán
    zhī
    shuǐ
    huǒ
    yīn
    yáng
    shuǐ
    gēn
    tiān
    zhì
    yáng
    suǒ
    qián
    cáng
    suǒ
    jǐng
    shēng
    yíng
    yǒu
    quán
    tāng
    cháng
    wèi
    huò
    yán
    wèi
    jīng
    xiáng
    shuǐ
    shí
    hán
    nèi
    jǐng
    huǒ
    nǎi
    hán
    guāng
    shuǐ
    jiāng
    ér
    yíng
    huǒ
    yíng
    ér
    jiāng
    jun1
    kàn
    yuè
    shòu
    yòu
    yàn
    kūn
    hán
    zhāng
    yán
    shào
    huò
    shī
    wáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1