刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《题赵文敏公画松》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|写人|垂钓|写湖|写云|

吴兴昔王孙,能画世莫及。

观其二松图,矫若龙出蛰。

蟠根破坤舆,拔萃滃原隰。

胶加各轩翥,崱屴相倚立。

鼍鳞撑空青,豕鬛振飒瑀。

高藏日月气,清滴云雾汁。

垂钓者何人,短棹非妄集。

五湖多风涛,蛟蜃头角。

不如洿泽间,取足矰与鳎。

倦眠松影下,百窍清凉入。

慎勿惊松枝,天寒衣袂湿。

拼音
zhào wén mǐn gōng huà sōng
[ [ míng cháo ] ] liú
xìng wáng sūn néng huà shì        guān èr sōng jiǎo ruò lóng chū zhé        pán gēn kūn cuì wēng yuán        jiāo jiā xuān zhù xiàng        tuó lín chēng kōng qīng shǐ liè zhèn        gāo cáng yuè qīng yún zhī        chuí diào zhě rén duǎn zhào fēi wàng        duō fēng tāo jiāo shèn tóu jiǎo        洿 jiān zēng        juàn mián sōng yǐng xià bǎi qiào qīng liáng        shèn jīng sōng zhī tiān hán mèi shī 湿       
题赵文敏公画松注音
  • zhào
    wén
    mǐn
    gōng
    huà
    sōng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • xìng
    wáng
    sūn
    néng
    huà
    shì
    guān
    èr
    sōng
    jiǎo
    ruò
    lóng
    chū
    zhé
    pán
    gēn
    kūn
    cuì
    wēng
    yuán
    jiāo
    jiā
    xuān
    zhù
    xiàng
    tuó
    lín
    chēng
    kōng
    qīng
    shǐ
    liè
    zhèn
    gāo
    cáng
    yuè
    qīng
    yún
    zhī
    chuí
    diào
    zhě
    rén
    duǎn
    zhào
    fēi
    wàng
    duō
    fēng
    tāo
    jiāo
    shèn
    tóu
    jiǎo
    洿
    jiān
    zēng
    juàn
    mián
    sōng
    yǐng
    xià
    bǎi
    qiào
    qīng
    liáng
    shèn
    jīng
    sōng
    zhī
    tiān
    hán
    mèi
    shī
    湿

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1