(1317—1383)元明间浦江人,字叔能,号九灵山人,又号云林。通经、史百家暨医、卜、释、老之说。初习举子业,寻弃去,学古文于黄、柳贯、吴莱。学诗于余阙。元顺帝至正十八年,朱元璋取金华,召之讲经史。旋授学正。不久逃去。顺帝授以淮南江北等处儒学提举。后避地吴中,依张士诚。见士诚将败,挈家泛海,抵登、莱。欲行归扩廓军,道梗,侨寓昌乐。元亡,南还,变姓名,隐四明山。明太祖物色得之,召至京师,试以文,欲官之,以老疾固辞,忤旨。逾年自杀。良为诗风骨高秀,
《题顾氏长江图》
分享数:3
朝代: 明朝 | 作者:戴良 | 类型:写雨|写风|山水|写山|写水|长江|写人|洞庭|

天下几人画山水,虎头子孙世莫比。

何年写此《长江图》,多少江山归笔底。

巴陵三峡天所开,远势似向岷峨来。

洞庭潇湘仅毫末,楚客湘君安在哉?

江上一朝风雨急,老我曾来踏舟立。

鼓枻既闻潭畔吟,抱琴复听竹间泣。

别来几日世已非,忽此披图忆曩时。

早知避地多处所,昔逐红尘千里归。

林下一夫巾屦似,亦有舟人与渔子。

能添野老烟波里,便与同生复同死。

拼音
shì zhǎng jiāng
[ [ míng cháo ] ] dài liáng
tiān xià rén huà shān shuǐ tóu sūn shì        nián xiě zhǎng jiāng duō shǎo jiāng shān guī        líng sān xiá tiān suǒ kāi yuǎn shì xiàng mín é lái        dòng tíng xiāo xiāng jǐn háo chǔ xiāng jun1 ān zài zāi ? ?        jiāng shàng cháo fēng lǎo céng lái zhōu        wén tán pàn yín bào qín tīng zhú jiān        bié lái shì fēi nǎng shí        zǎo zhī duō chù suǒ zhú hóng chén qiān guī        lín xià jīn yǒu zhōu rén        néng tiān lǎo yān biàn 便 tóng shēng tóng       
题顾氏长江图注音
  • shì
    zhǎng
    jiāng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    dài
    liáng
  • tiān
    xià
    rén
    huà
    shān
    shuǐ
    tóu
    sūn
    shì
    nián
    xiě
    zhǎng
    jiāng
    duō
    shǎo
    jiāng
    shān
    guī
    líng
    sān
    xiá
    tiān
    suǒ
    kāi
    yuǎn
    shì
    xiàng
    mín
    é
    lái
    dòng
    tíng
    xiāo
    xiāng
    jǐn
    háo
    chǔ
    xiāng
    jun1
    ān
    zài
    zāi
    ?
    ?
    jiāng
    shàng
    cháo
    fēng
    lǎo
    céng
    lái
    zhōu
    wén
    tán
    pàn
    yín
    bào
    qín
    tīng
    zhú
    jiān
    bié
    lái
    shì
    fēi
    nǎng
    shí
    zǎo
    zhī
    duō
    chù
    suǒ
    zhú
    hóng
    chén
    qiān
    guī
    lín
    xià
    jīn
    yǒu
    zhōu
    rén
    néng
    tiān
    lǎo
    yān
    biàn
    便
    tóng
    shēng
    tóng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1