柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《昼夜乐(二之二》
分享数: 99
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写景|写花|桃花|写云|写酒|

秀香家住桃花径。

算神仙、才堪并。

层波细翦明眸,腻玉圆搓素颈。

爱把歌喉当筵逞。

遏天边,乱云愁凝。

言语似娇莺,一声声堪听。

洞房饮散帘帏静。

拥香衾、欢心称。

金炉麝袅青烟,凤帐烛摇红影。

无限狂心乘酒兴。

这欢娱、渐入嘉景。

犹自怨邻鸡,道秋宵不永。

拼音
zhòu èr zhī èr
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
xiù xiāng jiā zhù táo huā jìng       
suàn shén xiān cái kān bìng       
céng jiǎn míng móu , , yuán cuō jǐng       
ài hóu dāng yàn chěng       
è tiān biān , , luàn yún chóu níng       
yán jiāo yīng , , shēng shēng kān tīng       
dòng fáng yǐn sàn lián wéi jìng       
yōng xiāng qīn huān xīn chēng       
jīn shè niǎo qīng yān , , fèng zhàng zhú yáo hóng yǐng       
xiàn kuáng xīn chéng jiǔ xìng       
zhè huān jiàn jiā jǐng       
yóu yuàn lín , , dào qiū xiāo yǒng
昼夜乐(二之二注音
  • zhòu
    èr
    zhī
    èr
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • xiù
    xiāng
    jiā
    zhù
    táo
    huā
    jìng
  • suàn
    shén
    xiān
    cái
    kān
    bìng
  • céng
    jiǎn
    míng
    móu
    ,
    ,
    yuán
    cuō
    jǐng
  • ài
    hóu
    dāng
    yàn
    chěng
  • è
    tiān
    biān
    ,
    ,
    luàn
    yún
    chóu
    níng
  • yán
    jiāo
    yīng
    ,
    ,
    shēng
    shēng
    kān
    tīng
  • dòng
    fáng
    yǐn
    sàn
    lián
    wéi
    jìng
  • yōng
    xiāng
    qīn
    huān
    xīn
    chēng
  • jīn
    shè
    niǎo
    qīng
    yān
    ,
    ,
    fèng
    zhàng
    zhú
    yáo
    hóng
    yǐng
  • xiàn
    kuáng
    xīn
    chéng
    jiǔ
    xìng
  • zhè
    huān
    jiàn
    jiā
    jǐng
  • yóu
    yuàn
    lín
    ,
    ,
    dào
    qiū
    xiāo
    yǒng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们