周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《中秋招王才臣赏梅花廷秀待制有诗次韵》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:写雪|写花|梅花|写山|写人|望月|写梅|

山中无历记时节,望月巡檐探花发。

适看如来金粟布,旋观姑射肤凝雪。

春自春兮秋自秋,总把繁枝插满头。

那知上界碧瑶洞,也忆人世逍遥游。

梅花雪片偏宜桂,手执新诗心已醉。

淮阴若肯过舞阳,卢子不羞从若士。

拼音
zhōng qiū zhāo wáng cái chén shǎng méi huā tíng xiù dài zhì yǒu shī yùn
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
shān zhōng shí jiē wàng yuè xún yán tàn huā        shì kàn lái jīn xuán guān shè níng xuě        chūn chūn qiū qiū zǒng fán zhī chā mǎn tóu        zhī shàng jiè yáo dòng rén shì xiāo yáo yóu        méi huā xuě piàn piān guì shǒu zhí xīn shī xīn zuì        huái yīn ruò kěn guò yáng xiū cóng ruò shì       
中秋招王才臣赏梅花廷秀待制有诗次韵注音
  • zhōng
    qiū
    zhāo
    wáng
    cái
    chén
    shǎng
    méi
    huā
    tíng
    xiù
    dài
    zhì
    yǒu
    shī
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • shān
    zhōng
    shí
    jiē
    wàng
    yuè
    xún
    yán
    tàn
    huā
    shì
    kàn
    lái
    jīn
    xuán
    guān
    shè
    níng
    xuě
    chūn
    chūn
    qiū
    qiū
    zǒng
    fán
    zhī
    chā
    mǎn
    tóu
    zhī
    shàng
    jiè
    yáo
    dòng
    rén
    shì
    xiāo
    yáo
    yóu
    méi
    huā
    xuě
    piàn
    piān
    guì
    shǒu
    zhí
    xīn
    shī
    xīn
    zuì
    huái
    yīn
    ruò
    kěn
    guò
    yáng
    xiū
    cóng
    ruò
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1