柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《应天长》
分享数: 70
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写景|写风|写山|登高|写酒|

残蝉渐绝。

傍碧砌修梧,败叶微脱。

风露凄清,正是登高时节。

东篱霜乍结。

绽金蕊、嫩香堪折。

聚宴处,落帽风流,未饶前哲。

把酒与君说。

恁好景佳辰,怎忍虚设。

休效牛山,空对江天凝咽。

尘劳无暂歇。

遇良会、剩偷欢悦。

歌声阕。

杯兴方浓,莫便中辍。

拼音
yīng tiān zhǎng
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
cán chán jiàn jué       
bàng xiū , , bài wēi tuō       
fēng qīng , , zhèng shì dēng gāo shí jiē       
dōng shuāng zhà jié       
zhàn jīn ruǐ nèn xiāng kān shé       
yàn chù , , luò mào fēng liú , , wèi ráo qián zhé       
jiǔ jun1 shuō       
nín hǎo jǐng jiā chén , , zěn rěn shè       
xiū xiào niú shān , , kōng duì jiāng tiān níng yān       
chén láo zàn xiē       
liáng huì shèng tōu huān yuè       
shēng què       
bēi xìng fāng nóng , , biàn 便 zhōng chuò
应天长注音
  • yīng
    tiān
    zhǎng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • cán
    chán
    jiàn
    jué
  • bàng
    xiū
    ,
    ,
    bài
    wēi
    tuō
  • fēng
    qīng
    ,
    ,
    zhèng
    shì
    dēng
    gāo
    shí
    jiē
  • dōng
    shuāng
    zhà
    jié
  • zhàn
    jīn
    ruǐ
    nèn
    xiāng
    kān
    shé
  • yàn
    chù
    ,
    ,
    luò
    mào
    fēng
    liú
    ,
    ,
    wèi
    ráo
    qián
    zhé
  • jiǔ
    jun1
    shuō
  • nín
    hǎo
    jǐng
    jiā
    chén
    ,
    ,
    zěn
    rěn
    shè
  • xiū
    xiào
    niú
    shān
    ,
    ,
    kōng
    duì
    jiāng
    tiān
    níng
    yān
  • chén
    láo
    zàn
    xiē
  • liáng
    huì
    shèng
    tōu
    huān
    yuè
  • shēng
    què
  • bēi
    xìng
    fāng
    nóng
    ,
    ,
    biàn
    便
    zhōng
    chuò
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们