柳永,(约987年—约1053年)北宋著名词人,婉约派创始人物。汉族,崇安(今福建武夷山)人,原名三变,字景庄,后改名永,字耆卿,排行第七,又称柳七。宋仁宗朝进士,官至屯田员外郎,故世称柳屯田。他自称“奉旨填词柳三变”,以毕生精力作词,并以“白衣卿相”自诩。其词多描绘城市风光和歌妓生活,尤长于抒写羁旅行役之情,创作慢词独多。铺叙刻画,情景交融,语言通俗,音律谐婉,在当时流传极其广泛,人称“凡有井水饮处,皆能歌柳词”,婉约派最具代表性的人物之一,对宋词的发展有重大影响,代表作 《雨霖铃》《八声甘州》。

柳永其它作品精选

zuopinjingxuan

《甘州令》
分享数: 84
朝代:宋代 | 作者:柳永 | 类型:写景|写雪|写风|写花|写人|写梅|写云|写酒|

冻云深,淑气浅,寒欺绿野。

轻雪伴、早梅飘谢。

艳阳天,正明媚,却成潇洒。

玉人歌,画楼酒,对此景、骤增高价。

卖花巷陌,放灯台榭。

好时节、怎生轻舍。

赖和风,荡霁霭,廓清良夜。

玉尘铺,桂华满,素光里、更堪游冶。

拼音
gān zhōu lìng
[ [ sòng dài ] ] liǔ yǒng
dòng yún shēn , , shū qiǎn , , hán 绿       
qīng xuě bàn zǎo méi piāo xiè       
yàn yáng tiān , , zhèng míng mèi , , què chéng xiāo       
rén , , huà lóu jiǔ , , duì jǐng zhòu zēng gāo jià       
mài huā xiàng , , fàng dēng tái xiè       
hǎo shí jiē zěn shēng qīng shě       
lài fēng , , dàng ǎi , , kuò qīng liáng       
chén , , guì huá mǎn , , guāng gèng kān yóu
甘州令注音
  • gān
    zhōu
    lìng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    liǔ
    yǒng
  • dòng
    yún
    shēn
    ,
    ,
    shū
    qiǎn
    ,
    ,
    hán
    绿
  • qīng
    xuě
    bàn
    zǎo
    méi
    piāo
    xiè
  • yàn
    yáng
    tiān
    ,
    ,
    zhèng
    míng
    mèi
    ,
    ,
    què
    chéng
    xiāo
  • rén
    ,
    ,
    huà
    lóu
    jiǔ
    ,
    ,
    duì
    jǐng
    zhòu
    zēng
    gāo
    jià
  • mài
    huā
    xiàng
    ,
    ,
    fàng
    dēng
    tái
    xiè
  • hǎo
    shí
    jiē
    zěn
    shēng
    qīng
    shě
  • lài
    fēng
    ,
    ,
    dàng
    ǎi
    ,
    ,
    kuò
    qīng
    liáng
  • chén
    ,
    ,
    guì
    huá
    mǎn
    ,
    ,
    guāng
    gèng
    kān
    yóu
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们