文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。
《晋铭》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:文同 | 类型:写山|写鬼|

长安鬻碑者,遗我古鼎铭。

不知其所来,有眼实未经。

凡百十九字,诡怪摹物形。

纵横下点画,不类子与丁。

试考诸传说,其源已冥冥。

宣王石鼓文,气韵殊飘零。

始皇峄山碑,骨骼何冷竮。

我恐鬼哭时,正为此物灵。

安得不死神,提去询大庭。

为我译其辞,读之骇群听。

拼音
jìn míng
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
zhǎng ān bēi zhě dǐng míng        zhī suǒ lái yǒu yǎn shí wèi jīng        fán bǎi shí jiǔ guǐ guài xíng        zòng héng xià diǎn huà lèi dīng        shì kǎo zhū chuán shuō yuán míng míng        xuān wáng shí wén yùn shū piāo líng        shǐ huáng shān bēi lěng pīng        kǒng guǐ shí zhèng wéi líng        ān shén xún tíng        wéi zhī hài qún tīng       
晋铭注音
  • jìn
    míng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wén
    tóng
  • zhǎng
    ān
    bēi
    zhě
    dǐng
    míng
    zhī
    suǒ
    lái
    yǒu
    yǎn
    shí
    wèi
    jīng
    fán
    bǎi
    shí
    jiǔ
    guǐ
    guài
    xíng
    zòng
    héng
    xià
    diǎn
    huà
    lèi
    dīng
    shì
    kǎo
    zhū
    chuán
    shuō
    yuán
    míng
    míng
    xuān
    wáng
    shí
    wén
    yùn
    shū
    piāo
    líng
    shǐ
    huáng
    shān
    bēi
    lěng
    pīng
    kǒng
    guǐ
    shí
    zhèng
    wéi
    líng
    ān
    shén
    xún
    tíng
    wéi
    zhī
    hài
    qún
    tīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1