黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《金陵》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写山|写人|江南|写草|

豪士阻江海,瓜分域中权。

真人开关梁,曾不费一弦。

六朝妙人物,蔓草萦寒烟。

至今哀江南,咏歌在渔船。

穷山虎豹穴,磨衲拥高年。

青天行日月,坐搅磨蚁旋。

身将时共晚,道与世相捐。

犹能揽壮观,巨浸朝百川。

拼音
jīn líng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
háo shì jiāng hǎi guā fèn zhōng quán        zhēn rén kāi guān liáng céng fèi xián        liù cháo miào rén màn cǎo yíng hán yān        zhì jīn āi jiāng nán yǒng zài chuán        qióng shān bào xué yōng gāo nián        qīng tiān háng yuè zuò jiǎo xuán        shēn jiāng shí gòng wǎn dào shì xiàng juān        yóu néng lǎn zhuàng guān jìn cháo bǎi chuān       
金陵注音
  • jīn
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • háo
    shì
    jiāng
    hǎi
    guā
    fèn
    zhōng
    quán
    zhēn
    rén
    kāi
    guān
    liáng
    céng
    fèi
    xián
    liù
    cháo
    miào
    rén
    màn
    cǎo
    yíng
    hán
    yān
    zhì
    jīn
    āi
    jiāng
    nán
    yǒng
    zài
    chuán
    qióng
    shān
    bào
    xué
    yōng
    gāo
    nián
    qīng
    tiān
    háng
    yuè
    zuò
    jiǎo
    xuán
    shēn
    jiāng
    shí
    gòng
    wǎn
    dào
    shì
    xiàng
    juān
    yóu
    néng
    lǎn
    zhuàng
    guān
    jìn
    cháo
    bǎi
    chuān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1