刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《感怀二十四首·二》
分享数:4
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写景|写风|写鸟|写云|

芳树生丹崖,绿叶如云烟。

上枝蔽光景,下根蟠九泉。

朝凉聒众鸟,夕阴萃鸣蝉。

岂不盛容色,及此阳春年。

西风吹白露,点缀庭阶前。

繁华坐销歇,枝叶空相捐。

世情多反覆,天道有推迁。

金屋擅娇宠,长门闭神仙。

献赋亦已晚,徒悲泪如泉。

拼音
gǎn huái 怀 èr shí shǒu · · èr
[ [ míng cháo ] ] liú
fāng shù shēng dān 绿 yún yān        shàng zhī guāng jǐng xià gēn pán jiǔ quán        cháo liáng guō zhòng niǎo yīn cuì míng chán        shèng róng yáng chūn nián        西 fēng chuī bái diǎn zhuì tíng jiē qián        fán huá zuò xiāo xiē zhī kōng xiàng juān        shì qíng duō fǎn tiān dào yǒu tuī qiān        jīn shàn jiāo chǒng zhǎng mén shén xiān        xiàn wǎn bēi lèi quán       
感怀二十四首·二注音
  • gǎn
    huái
    怀
    èr
    shí
    shǒu
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • fāng
    shù
    shēng
    dān
    绿
    yún
    yān
    shàng
    zhī
    guāng
    jǐng
    xià
    gēn
    pán
    jiǔ
    quán
    cháo
    liáng
    guō
    zhòng
    niǎo
    yīn
    cuì
    míng
    chán
    shèng
    róng
    yáng
    chūn
    nián
    西
    fēng
    chuī
    bái
    diǎn
    zhuì
    tíng
    jiē
    qián
    fán
    huá
    zuò
    xiāo
    xiē
    zhī
    kōng
    xiàng
    juān
    shì
    qíng
    duō
    fǎn
    tiān
    dào
    yǒu
    tuī
    qiān
    jīn
    shàn
    jiāo
    chǒng
    zhǎng
    mén
    shén
    xiān
    xiàn
    wǎn
    bēi
    lèi
    quán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1