黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《贵池》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写景|写雨|写风|写云|写鱼|

横云初抹漆,烂漫南纪黑。

不见九华峰,如与亲友隔。

忆当秋景明,九老对几席。

何曾闭篷窗,卧听寒雨滴。

不食贵池鱼,喜寻昭明宅。

笔砚鼠行尘,芝菌生铜鬲。

思成佳句梦,贻我锦数尺。

属者浪吞舟,风雹更附益。

老翁哭妇儿,相将难再得。

存亡如日月,薄蚀行道失。

流俗暗本源,谓神吐其食。

神理傥有私,丘祷久以默。

拼音
guì chí
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
héng yún chū làn màn nán hēi        jiàn jiǔ huá fēng qīn yǒu        dāng qiū jǐng míng jiǔ lǎo duì        céng péng chuāng tīng hán        shí guì chí xún zhāo míng zhái        yàn shǔ háng chén zhī jun1 shēng tóng        chéng jiā mèng jǐn shù chǐ        shǔ zhě làng tūn zhōu fēng báo gèng        lǎo wēng ér xiàng jiāng nán zài        cún wáng yuè báo shí háng dào shī        liú àn běn yuán wèi shén shí        shén tǎng yǒu qiū dǎo jiǔ       
贵池注音
  • guì
    chí
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • héng
    yún
    chū
    làn
    màn
    nán
    hēi
    jiàn
    jiǔ
    huá
    fēng
    qīn
    yǒu
    dāng
    qiū
    jǐng
    míng
    jiǔ
    lǎo
    duì
    céng
    péng
    chuāng
    tīng
    hán
    shí
    guì
    chí
    xún
    zhāo
    míng
    zhái
    yàn
    shǔ
    háng
    chén
    zhī
    jun1
    shēng
    tóng
    chéng
    jiā
    mèng
    jǐn
    shù
    chǐ
    shǔ
    zhě
    làng
    tūn
    zhōu
    fēng
    báo
    gèng
    lǎo
    wēng
    ér
    xiàng
    jiāng
    nán
    zài
    cún
    wáng
    yuè
    báo
    shí
    háng
    dào
    shī
    liú
    àn
    běn
    yuán
    wèi
    shén
    shí
    shén
    tǎng
    yǒu
    qiū
    dǎo
    jiǔ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1