高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。
《过奉口战晨》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:高启 | 类型:写山|写马|写人|写鬼|登高|写云|

路回荒山开,如出古塞门。

惊沙四边起,寒日惨欲昏。

上有饥鸢声,下有枯蓬根。

白骨横马前,贵贱宁复论。

不知将军谁,此地昔战奔。

我欲问路人,前行尽空村。

登高望废垒,鬼结愁云屯。

当时十万师,覆没能几存。

应有独老翁,来此哭子孙。

年来未休兵,强弱事并吞。

功名竟谁成,杀人遍乾坤。

愧无拯乱术,伫立空伤魂。

拼音
guò fèng kǒu zhàn chén
[ [ míng cháo ] ] gāo
huí huāng shān kāi chū sāi mén        jīng shā biān hán cǎn hūn        shàng yǒu yuān shēng xià yǒu péng gēn        bái héng qián guì jiàn níng lùn        zhī jiāng jun1 shuí zhàn bēn        wèn rén qián háng jìn kōng cūn        dēng gāo wàng fèi lěi guǐ jié chóu yún tún        dāng shí shí wàn shī méi néng cún        yīng yǒu lǎo wēng lái sūn        nián lái wèi xiū bīng qiáng ruò shì bìng tūn        gōng míng jìng shuí chéng shā rén biàn qián kūn        kuì zhěng luàn shù zhù kōng shāng hún       
过奉口战晨注音
  • guò
    fèng
    kǒu
    zhàn
    chén
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    gāo
  • huí
    huāng
    shān
    kāi
    chū
    sāi
    mén
    jīng
    shā
    biān
    hán
    cǎn
    hūn
    shàng
    yǒu
    yuān
    shēng
    xià
    yǒu
    péng
    gēn
    bái
    héng
    qián
    guì
    jiàn
    níng
    lùn
    zhī
    jiāng
    jun1
    shuí
    zhàn
    bēn
    wèn
    rén
    qián
    háng
    jìn
    kōng
    cūn
    dēng
    gāo
    wàng
    fèi
    lěi
    guǐ
    jié
    chóu
    yún
    tún
    dāng
    shí
    shí
    wàn
    shī
    méi
    néng
    cún
    yīng
    yǒu
    lǎo
    wēng
    lái
    sūn
    nián
    lái
    wèi
    xiū
    bīng
    qiáng
    ruò
    shì
    bìng
    tūn
    gōng
    míng
    jìng
    shuí
    chéng
    shā
    rén
    biàn
    qián
    kūn
    kuì
    zhěng
    luàn
    shù
    zhù
    kōng
    shāng
    hún

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1