刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《邯郸才人嫁为厮养卒妇》
分享数:14
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|写山|写人|月光|人生|写草|写云|写酒|

邯郸有才人,艳色如朝霞。

嫁作厮养妇,云鬓埋泥沙。

忆昔赵王全盛日,夜夜绮筵张宝瑟。

中山美酒盈羽觞,一笑黄金满千镒。

繁华过眼如转蓬,故宫禾黍秋芃芃。

明珠白璧走函谷,坠簪遗珥空悲风。

人生最苦是衰老,白首无归向谁道。

荜门夜永月光寒,卧听骀驽龁枯草。

拼音
hán dān cái rén jià wéi yǎng
[ [ míng cháo ] ] liú
hán dān yǒu cái rén yàn cháo xiá        jià zuò yǎng yún bìn mái shā        zhào wáng quán shèng yàn zhāng bǎo        zhōng shān měi jiǔ yíng shāng xiào huáng jīn mǎn qiān        fán huá guò yǎn zhuǎn péng gōng shǔ qiū péng péng        míng zhū bái zǒu hán zhuì zān ěr kōng bēi fēng        rén shēng zuì shì shuāi lǎo bái shǒu guī xiàng shuí dào        mén yǒng yuè guāng hán tīng dài cǎo       
邯郸才人嫁为厮养卒妇注音
  • hán
    dān
    cái
    rén
    jià
    wéi
    yǎng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • hán
    dān
    yǒu
    cái
    rén
    yàn
    cháo
    xiá
    jià
    zuò
    yǎng
    yún
    bìn
    mái
    shā
    zhào
    wáng
    quán
    shèng
    yàn
    zhāng
    bǎo
    zhōng
    shān
    měi
    jiǔ
    yíng
    shāng
    xiào
    huáng
    jīn
    mǎn
    qiān
    fán
    huá
    guò
    yǎn
    zhuǎn
    péng
    gōng
    shǔ
    qiū
    péng
    péng
    míng
    zhū
    bái
    zǒu
    hán
    zhuì
    zān
    ěr
    kōng
    bēi
    fēng
    rén
    shēng
    zuì
    shì
    shuāi
    lǎo
    bái
    shǒu
    guī
    xiàng
    shuí
    dào
    mén
    yǒng
    yuè
    guāng
    hán
    tīng
    dài
    cǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1