黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《清平乐》
分享数:185
朝代: 宋代 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写花|写人|写酒|

银烛生花如红豆。

占好事、而今有。

人醉曲屏深,借宝瑟、轻招手。

一阵白苹风,故灭烛、教相就。

花带雨、冰肌香透。

恨啼乌、辘轳声晓。

岸柳微凉吹残酒。

断肠时、至今依旧。

镜中消瘦。

那人知后。

怕夯你来僝僽。

拼音
qīng píng
[ [ sòng dài ] ] huáng tíng jiān
yín zhú shēng huā hóng dòu       
zhàn hǎo shì ér jīn yǒu       
rén zuì píng shēn , , jiè bǎo qīng zhāo shǒu       
zhèn bái píng fēng , , miè zhú jiāo xiàng jiù       
huā dài bīng xiāng tòu       
hèn shēng xiǎo       
àn liǔ wēi liáng chuī cán jiǔ       
duàn cháng shí zhì jīn jiù       
jìng zhōng xiāo shòu       
rén zhī hòu       
bèn lái zhuàn zhōu
清平乐注音
  • qīng
    píng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • yín
    zhú
    shēng
    huā
    hóng
    dòu
  • zhàn
    hǎo
    shì
    ér
    jīn
    yǒu
  • rén
    zuì
    píng
    shēn
    ,
    ,
    jiè
    bǎo
    qīng
    zhāo
    shǒu
  • zhèn
    bái
    píng
    fēng
    ,
    ,
    miè
    zhú
    jiāo
    xiàng
    jiù
  • huā
    dài
    bīng
    xiāng
    tòu
  • hèn
    shēng
    xiǎo
  • àn
    liǔ
    wēi
    liáng
    chuī
    cán
    jiǔ
  • duàn
    cháng
    shí
    zhì
    jīn
    jiù
  • jìng
    zhōng
    xiāo
    shòu
  • rén
    zhī
    hòu
  • bèn
    lái
    zhuàn
    zhōu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1