秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。苏轼过扬州,亲自看望秦观,正巧孙觉、王巩亦在高邮,乃相约游东岳庙,载酒论文,吟诗作赋,一时传为佳话。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。

秦观其它作品精选

zuopinjingxuan

《词笑令》
分享数: 74
朝代:宋代 | 作者:秦观 | 类型:写风|写花|别离|春愁|

诗曰:深闺女儿娇复痴。

春愁春恨那复知。

舅兄唯有相拘意,暗想花心临别时。

离舟欲解春江暮。

冉冉香魂逐君去。

重来两身复一身,梦觉春风话心素。

心素。

与谁语。

始信别离情最苦。

兰舟欲解春江暮。

精爽随君归去。

异时携手重来处。

梦觉春风庭户。

拼音
xiào lìng
[ [ sòng dài ] ] qín guān
shī yuē : : shēn guī ér jiāo chī       
chūn chóu chūn hèn zhī       
jiù xiōng wéi yǒu xiàng , , àn xiǎng huā xīn lín bié shí       
zhōu jiě chūn jiāng       
rǎn rǎn xiāng hún zhú jun1       
zhòng lái liǎng shēn shēn , , mèng jiào chūn fēng huà xīn       
xīn       
shuí       
shǐ xìn bié qíng zuì       
lán zhōu jiě chūn jiāng       
jīng shuǎng suí jun1 guī       
shí xié shǒu zhòng lái chù       
mèng jiào chūn fēng tíng
词笑令注音
  • xiào
    lìng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    qín
    guān
  • shī
    yuē
    :
    :
    shēn
    guī
    ér
    jiāo
    chī
  • chūn
    chóu
    chūn
    hèn
    zhī
  • jiù
    xiōng
    wéi
    yǒu
    xiàng
    ,
    ,
    àn
    xiǎng
    huā
    xīn
    lín
    bié
    shí
  • zhōu
    jiě
    chūn
    jiāng
  • rǎn
    rǎn
    xiāng
    hún
    zhú
    jun1
  • zhòng
    lái
    liǎng
    shēn
    shēn
    ,
    ,
    mèng
    jiào
    chūn
    fēng
    huà
    xīn
  • xīn
  • shuí
  • shǐ
    xìn
    bié
    qíng
    zuì
  • lán
    zhōu
    jiě
    chūn
    jiāng
  • jīng
    shuǎng
    suí
    jun1
    guī
  • shí
    xié
    shǒu
    zhòng
    lái
    chù
  • mèng
    jiào
    chūn
    fēng
    tíng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们