王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

王昌龄其它作品精选

zuopinjingxuan

《悲哉行》
分享数: 46
朝代:唐朝 | 作者:王昌龄 | 类型:写风|写山|写人|写云|

勿听白头吟,人间易忧怨。

若非沧浪子,安得从所愿。

北上太行山,临风阅吹万。

长云数千里,倏忽还肤寸。

观其微灭时,精意莫能论。

百年不容息,是处生意蔓。

始悟海上人,辞君永飞遁。

拼音
bēi zāi háng
[ [ táng cháo ] ] wáng chāng líng
tīng bái tóu yín , , rén jiān yōu yuàn       
ruò fēi cāng làng , , ān cóng suǒ yuàn       
běi shàng tài háng shān , , lín fēng yuè chuī wàn       
zhǎng yún shù qiān , , shū hái cùn       
guān wēi miè shí , , jīng néng lùn       
bǎi nián róng , , shì chù shēng màn       
shǐ hǎi shàng rén , , jun1 yǒng fēi dùn
悲哉行注音
  • bēi
    zāi
    háng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chāng
    líng
  • tīng
    bái
    tóu
    yín
    ,
    ,
    rén
    jiān
    yōu
    yuàn
  • ruò
    fēi
    cāng
    làng
    ,
    ,
    ān
    cóng
    suǒ
    yuàn
  • běi
    shàng
    tài
    háng
    shān
    ,
    ,
    lín
    fēng
    yuè
    chuī
    wàn
  • zhǎng
    yún
    shù
    qiān
    ,
    ,
    shū
    hái
    cùn
  • guān
    wēi
    miè
    shí
    ,
    ,
    jīng
    néng
    lùn
  • bǎi
    nián
    róng
    ,
    ,
    shì
    chù
    shēng
    màn
  • shǐ
    hǎi
    shàng
    rén
    ,
    ,
    jun1
    yǒng
    fēi
    dùn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们