杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。
《泥功山》
分享数:135
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写马|写人|寄语|

朝行青泥上,暮在青泥中。

泥泞非一时,版筑劳人功。

不畏道途永,乃将汩没同。

白马为铁骊,小儿成老翁。

哀猿透却坠,死鹿力所穷。

寄语北来人,后来莫匆匆。

拼音
gōng shān
[ [ táng cháo ] ]
cháo háng qīng shàng , , zài qīng zhōng       
nìng fēi shí , , bǎn zhù láo rén gōng       
wèi dào yǒng , , nǎi jiāng méi tóng       
bái wéi tiě , , xiǎo ér chéng lǎo wēng       
āi yuán tòu què zhuì , , 鹿 suǒ qióng       
běi lái rén , , hòu lái cōng cōng
泥功山注音
  • gōng
    shān
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • cháo
    háng
    qīng
    shàng
    ,
    ,
    zài
    qīng
    zhōng
  • nìng
    fēi
    shí
    ,
    ,
    bǎn
    zhù
    láo
    rén
    gōng
  • wèi
    dào
    yǒng
    ,
    ,
    nǎi
    jiāng
    méi
    tóng
  • bái
    wéi
    tiě
    ,
    ,
    xiǎo
    ér
    chéng
    lǎo
    wēng
  • āi
    yuán
    tòu
    què
    zhuì
    ,
    ,
    鹿
    suǒ
    qióng
  • běi
    lái
    rén
    ,
    ,
    hòu
    lái
    cōng
    cōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1