杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《晚晴》
分享数: 106
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雪|少年|

高唐暮冬雪壮哉,旧瘴无复似尘埃。

崖沉谷没白皑皑, 江石缺裂青枫摧。

南天三旬苦雾开,赤日照耀从西来, 六龙寒急光裴回。

照我衰颜忽落地,口虽吟咏心中哀。

未怪及时少年子,扬眉结义黄金台。

洎乎吾生何飘零, 支离委绝同死灰。

拼音
wǎn qíng
[ [ táng cháo ] ]
gāo táng dōng xuě zhuàng zāi , , jiù zhàng chén āi       
chén méi bái ái ái , ,        jiāng shí quē liè qīng fēng cuī       
nán tiān sān xún kāi , , chì zhào yào 耀 cóng 西 lái , ,        liù lóng hán guāng péi huí       
zhào shuāi yán luò , , kǒu suī yín yǒng xīn zhōng āi       
wèi guài shí shǎo nián , , yáng méi jié huáng jīn tái       
shēng piāo líng , ,        zhī wěi jué tóng huī
晚晴注音
  • wǎn
    qíng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • gāo
    táng
    dōng
    xuě
    zhuàng
    zāi
    ,
    ,
    jiù
    zhàng
    chén
    āi
  • chén
    méi
    bái
    ái
    ái
    ,
    ,
     
    jiāng
    shí
    quē
    liè
    qīng
    fēng
    cuī
  • nán
    tiān
    sān
    xún
    kāi
    ,
    ,
    chì
    zhào
    yào
    耀
    cóng
    西
    lái
    ,
    ,
     
    liù
    lóng
    hán
    guāng
    péi
    huí
  • zhào
    shuāi
    yán
    luò
    ,
    ,
    kǒu
    suī
    yín
    yǒng
    xīn
    zhōng
    āi
  • wèi
    guài
    shí
    shǎo
    nián
    ,
    ,
    yáng
    méi
    jié
    huáng
    jīn
    tái
  • shēng
    piāo
    líng
    ,
    ,
     
    zhī
    wěi
    jué
    tóng
    huī
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们