杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《宿花石戍》
分享数: 115
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写花|写山|写水|写人|

午辞空灵岑,夕得花石戍。

岸疏开辟水,木杂今古树。

地蒸南风盛,春热西日暮。

四序本平分,气候何回互。

茫茫天造间,理乱岂恒数。

系舟盘藤轮,策杖古樵路。

罢人不在村,野圃泉自注。

柴扉虽芜没,农器尚牢固。

山东残逆气,吴楚守王度。

谁能扣君门,下令减征赋。

拼音
xiǔ 宿 huā shí shù
[ [ táng cháo ] ]
kōng líng cén , , huā shí shù       
àn shū kāi shuǐ , , jīn shù       
zhēng nán fēng shèng , , chūn 西       
běn píng fèn , , hòu huí       
máng máng tiān zào jiān , , luàn héng shù       
zhōu pán téng lún , , zhàng qiáo       
rén zài cūn , , quán zhù       
chái fēi suī méi , , nóng shàng láo       
shān dōng cán , , chǔ shǒu wáng       
shuí néng kòu jun1 mén , , xià lìng jiǎn zhēng
宿花石戍注音
  • xiǔ
    宿
    huā
    shí
    shù
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • kōng
    líng
    cén
    ,
    ,
    huā
    shí
    shù
  • àn
    shū
    kāi
    shuǐ
    ,
    ,
    jīn
    shù
  • zhēng
    nán
    fēng
    shèng
    ,
    ,
    chūn
    西
  • běn
    píng
    fèn
    ,
    ,
    hòu
    huí
  • máng
    máng
    tiān
    zào
    jiān
    ,
    ,
    luàn
    héng
    shù
  • zhōu
    pán
    téng
    lún
    ,
    ,
    zhàng
    qiáo
  • rén
    zài
    cūn
    ,
    ,
    quán
    zhù
  • chái
    fēi
    suī
    méi
    ,
    ,
    nóng
    shàng
    láo
  • shān
    dōng
    cán
    ,
    ,
    chǔ
    shǒu
    wáng
  • shuí
    néng
    kòu
    jun1
    mén
    ,
    ,
    xià
    lìng
    jiǎn
    zhēng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们