杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《绝句四首》
分享数: 151
朝代:唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写雨|写雪|写山|写草|写梅|写云|写鱼|

堂西长笋别开门,堑北行椒却背村。

梅熟许同朱老吃,松高拟对阮生论。

欲作鱼梁云复湍,因惊四月雨声寒。

青溪先有蛟龙窟,竹石如山不敢安。

两个黄鹂鸣翠柳,一行白鹭上青天。

窗含西岭千秋雪,门泊东吴万里船。

药条药甲润青青,色过棕亭入草亭。

苗满空山惭取誉,根居隙地怯成形。

拼音
jué shǒu
[ [ táng cháo ] ]
táng 西 zhǎng sǔn bié kāi mén , , qiàn běi háng jiāo què bèi cūn       
méi shú tóng zhū lǎo chī , , sōng gāo duì ruǎn shēng lùn       
zuò liáng yún tuān , , yīn jīng yuè shēng hán       
qīng xiān yǒu jiāo lóng , , zhú shí shān gǎn ān       
liǎng huáng míng cuì liǔ , , háng bái shàng qīng tiān       
chuāng hán 西 lǐng qiān qiū xuě , , mén dōng wàn chuán       
yào tiáo yào jiǎ rùn qīng qīng , , guò zōng tíng cǎo tíng       
miáo mǎn kōng shān cán , , gēn qiè chéng xíng
绝句四首注音
  • jué
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • táng
    西
    zhǎng
    sǔn
    bié
    kāi
    mén
    ,
    ,
    qiàn
    běi
    háng
    jiāo
    què
    bèi
    cūn
  • méi
    shú
    tóng
    zhū
    lǎo
    chī
    ,
    ,
    sōng
    gāo
    duì
    ruǎn
    shēng
    lùn
  • zuò
    liáng
    yún
    tuān
    ,
    ,
    yīn
    jīng
    yuè
    shēng
    hán
  • qīng
    xiān
    yǒu
    jiāo
    lóng
    ,
    ,
    zhú
    shí
    shān
    gǎn
    ān
  • liǎng
    huáng
    míng
    cuì
    liǔ
    ,
    ,
    háng
    bái
    shàng
    qīng
    tiān
  • chuāng
    hán
    西
    lǐng
    qiān
    qiū
    xuě
    ,
    ,
    mén
    dōng
    wàn
    chuán
  • yào
    tiáo
    yào
    jiǎ
    rùn
    qīng
    qīng
    ,
    ,
    guò
    zōng
    tíng
    cǎo
    tíng
  • miáo
    mǎn
    kōng
    shān
    cán
    ,
    ,
    gēn
    qiè
    chéng
    xíng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们