「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《小桃红》
分享数: 106
朝代:宋代 | 作者:程垓 | 类型:写花|写梅|

不恨残花妥。

不恨残春破。

只恨流光,一年一度,又催新火。

纵青天白日系长绳,也留春得么。

花院重教锁。

春事从教过。

烧_园林,尝梅台榭,有何不可。

已安排、珍簟小胡床,待日长闲坐。

拼音
xiǎo táo hóng
[ [ sòng dài ] ] chéng gāi
hèn cán huā tuǒ       
hèn cán chūn       
zhī hèn liú guāng , , nián , , yòu cuī xīn huǒ       
zòng qīng tiān bái zhǎng shéng , , liú chūn me       
huā yuàn zhòng jiāo suǒ       
chūn shì cóng jiāo guò       
shāo _ _ yuán lín , , cháng méi tái xiè , , yǒu       
ān pái zhēn diàn xiǎo chuáng , , dài zhǎng xián zuò
小桃红注音
  • xiǎo
    táo
    hóng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • hèn
    cán
    huā
    tuǒ
  • hèn
    cán
    chūn
  • zhī
    hèn
    liú
    guāng
    ,
    ,
    nián
    ,
    ,
    yòu
    cuī
    xīn
    huǒ
  • zòng
    qīng
    tiān
    bái
    zhǎng
    shéng
    ,
    ,
    liú
    chūn
    me
  • huā
    yuàn
    zhòng
    jiāo
    suǒ
  • chūn
    shì
    cóng
    jiāo
    guò
  • shāo
    _
    _
    yuán
    lín
    ,
    ,
    cháng
    méi
    tái
    xiè
    ,
    ,
    yǒu
  • ān
    pái
    zhēn
    diàn
    xiǎo
    chuáng
    ,
    ,
    dài
    zhǎng
    xián
    zuò
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们