「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《瑞鹧鸪》
分享数: 61
朝代:宋代 | 作者:程垓 | 类型:写风|写花|杨柳|写草|落花|

门前杨柳绿成阴。

翠坞笼香径自深。

迟日暖熏芳草眼,好风轻撼落花心。

无多春恨莺难语,最晚朝眠蝶易寻。

惟有狂醒不相贷,酿成憔悴到如今。

拼音
ruì zhè
[ [ sòng dài ] ] chéng gāi
mén qián yáng liǔ 绿 chéng yīn       
cuì lóng xiāng jìng shēn       
chí nuǎn xūn fāng cǎo yǎn , , hǎo fēng qīng hàn luò huā xīn       
duō chūn hèn yīng nán , , zuì wǎn cháo mián dié xún       
wéi yǒu kuáng xǐng xiàng dài , , niàng chéng qiáo cuì dào jīn
瑞鹧鸪注音
  • ruì
    zhè
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • mén
    qián
    yáng
    liǔ
    绿
    chéng
    yīn
  • cuì
    lóng
    xiāng
    jìng
    shēn
  • chí
    nuǎn
    xūn
    fāng
    cǎo
    yǎn
    ,
    ,
    hǎo
    fēng
    qīng
    hàn
    luò
    huā
    xīn
  • duō
    chūn
    hèn
    yīng
    nán
    ,
    ,
    zuì
    wǎn
    cháo
    mián
    dié
    xún
  • wéi
    yǒu
    kuáng
    xǐng
    xiàng
    dài
    ,
    ,
    niàng
    chéng
    qiáo
    cuì
    dào
    jīn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们