魏了翁(1178年—1237年) ,字华父,号鹤山,邛州蒲江(今属四川)人。南宋著名理学家、思想家、大臣。庆元五年(1199年)进士,授签书剑南西川节度判官。历任国子正、武学博士、试学士院,以阻开边之议忤韩侂胄,改秘书省正字,出知嘉定府。史弥远当国,力辞召命。起知汉州、眉州。嘉定四年(1211年),擢潼川路提点刑狱,历知遂宁、泸州、潼川府。嘉定十五年(1222年),召为兵部郎中,累迁秘书监、起居舍人。宝庆元年(1225年),遭诬陷后黜至靖州居住。绍定五年(1232年),起为潼川路安抚使、知泸州。端平元年(1234年),召权礼部尚书兼直学士院,以端明殿学士、同签书枢密院事之职督视江淮京湖军马。嘉熙元年(1237年)卒,年六十,赠太...

魏了翁其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红》
分享数: 54
朝代:宋代 | 作者:魏了翁 | 类型:写风|写山|写人|

许大才名,知几许、功夫做得。

独自殿、三朝耆旧,岿然山立。

出处只从心打当,去留不管人忻戚。

抱孤衷、脉脉倚秋风,无人识。

龙可养,凡鳞匹。

鸾可挚,凡禽敌。

便翩然归作,玉龙仙客。

枰上举棋元不定,磨边旋蚁何曾息。

傥天公、有意要平治,须华发。

拼音
mǎn jiāng hóng
[ [ sòng dài ] ] wèi le wēng
cái míng , , zhī gōng zuò       
diàn 殿 sān cháo jiù , , kuī 岿 rán shān       
chū chù zhī cóng xīn dāng , , liú guǎn rén xīn       
bào zhōng qiū fēng , , rén shí       
lóng yǎng , , fán lín       
luán zhì , , fán qín       
biàn 便 piān rán guī zuò , , lóng xiān       
píng shàng yuán dìng , , biān xuán céng       
tǎng tiān gōng yǒu yào píng zhì , , huá
满江红注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    wèi
    le
    wēng
  • cái
    míng
    ,
    ,
    zhī
    gōng
    zuò
  • diàn
    殿
    sān
    cháo
    jiù
    ,
    ,
    kuī
    岿
    rán
    shān
  • chū
    chù
    zhī
    cóng
    xīn
    dāng
    ,
    ,
    liú
    guǎn
    rén
    xīn
  • bào
    zhōng
    qiū
    fēng
    ,
    ,
    rén
    shí
  • lóng
    yǎng
    ,
    ,
    fán
    lín
  • luán
    zhì
    ,
    ,
    fán
    qín
  • biàn
    便
    piān
    rán
    guī
    zuò
    ,
    ,
    lóng
    xiān
  • píng
    shàng
    yuán
    dìng
    ,
    ,
    biān
    xuán
    céng
  • tǎng
    tiān
    gōng
    yǒu
    yào
    píng
    zhì
    ,
    ,
    huá
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们