吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
《满江红》
分享数:89
朝代: 宋代 | 作者:吴潜 | 类型:写雨|写花|写人|杨柳|海棠|留恋|写梅|雨后|

问海棠花,谁留恋、未教飘坠。

真个好,一般标格,聘梅双李。

怯冷拟将苏幕护,怕惊莫把金铃缀。

望铜梁、玉垒正春深,花空美。

非粉饰,肌肤细。

非涂泽,胭脂腻。

恐人间天上,少其伦尔。

西子颦收初雨后,太真浴罢微暄里。

又明朝、杨柳插清明,鹃归未。

拼音
mǎn jiāng hóng
[ [ sòng dài ] ] qián
wèn hǎi táng huā , , shuí liú liàn wèi jiāo piāo zhuì       
zhēn hǎo , , bān biāo , , pìn méi shuāng       
qiè lěng jiāng , , jīng jīn líng zhuì       
wàng tóng liáng lěi zhèng chūn shēn , , huā kōng měi       
fēi fěn shì , ,       
fēi , , yān zhī       
kǒng rén jiān tiān shàng , , shǎo lún ěr       
西 pín shōu chū hòu , , tài zhēn wēi xuān       
yòu míng cháo yáng liǔ chā qīng míng , , juān guī wèi
满江红注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    qián
  • wèn
    hǎi
    táng
    huā
    ,
    ,
    shuí
    liú
    liàn
    wèi
    jiāo
    piāo
    zhuì
  • zhēn
    hǎo
    ,
    ,
    bān
    biāo
    ,
    ,
    pìn
    méi
    shuāng
  • qiè
    lěng
    jiāng
    ,
    ,
    jīng
    jīn
    líng
    zhuì
  • wàng
    tóng
    liáng
    lěi
    zhèng
    chūn
    shēn
    ,
    ,
    huā
    kōng
    měi
  • fēi
    fěn
    shì
    ,
    ,
  • fēi
    ,
    ,
    yān
    zhī
  • kǒng
    rén
    jiān
    tiān
    shàng
    ,
    ,
    shǎo
    lún
    ěr
  • 西
    pín
    shōu
    chū
    hòu
    ,
    ,
    tài
    zhēn
    wēi
    xuān
  • yòu
    míng
    cháo
    yáng
    liǔ
    chā
    qīng
    míng
    ,
    ,
    juān
    guī
    wèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1