莱国忠愍公寇准(961-1023),字平仲。汉族,华州下邽(今陕西渭南)人。北宋政治家﹑诗人。太平兴国五年进士,授大理评事,知归州巴东、大名府成安县。累迁殿中丞、通判郓州。召试学士院,授右正言、直史馆,为三司度支推官,转盐铁判官。天禧元年,改山南东道节度使,再起为相(中书侍郎兼吏部尚书、同平章事、景灵宫使)。天圣元年 (1023) 九月,又贬寇准衡州司马,是时寇准病笃,诏至,抱病赴衡州(今衡阳)任,病故于竹榻之上,衡州团练副使李迪迎寇准尸灵厝于衡州(今衡阳市)岳屏山花药寺,妻子宋氏奏乞归葬故里。皇佑四年,诏翰林学士孙抃撰神道碑,帝为篆其首曰“旌忠”。寇准善诗能文,七绝尤有韵味,今传《寇忠愍诗集》三卷。

寇准其它作品精选

zuopinjingxuan

《阳关引》
分享数: 260
朝代:宋代 | 作者:寇准 | 类型:写雨|写水|离别|写人|人生|杨柳|写草|写酒|

塞草烟光阔,渭水波声咽。

春朝雨霁轻尘歇。

征鞍发。

指青青杨柳,又是轻攀折。

动黯然,知有后会甚时节。

更尽一杯酒,歌一阕。

叹人生,最难欢聚易离别。

且莫辞沉醉,听取阳关彻。

念故人,千里自此共明月。

拼音
yáng guān yǐn
[ [ sòng dài ] ] kòu zhǔn
sāi cǎo yān guāng kuò , , wèi shuǐ shēng yān       
chūn cháo qīng chén xiē       
zhēng ān       
zhǐ qīng qīng yáng liǔ , , yòu shì qīng pān shé       
dòng àn rán , , zhī yǒu hòu huì shèn shí jiē       
gèng jìn bēi jiǔ , , què       
tàn rén shēng , , zuì nán huān bié       
qiě chén zuì , , tīng yáng guān chè       
niàn rén , , qiān gòng míng yuè
阳关引注音
  • yáng
    guān
    yǐn
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    kòu
    zhǔn
  • sāi
    cǎo
    yān
    guāng
    kuò
    ,
    ,
    wèi
    shuǐ
    shēng
    yān
  • chūn
    cháo
    qīng
    chén
    xiē
  • zhēng
    ān
  • zhǐ
    qīng
    qīng
    yáng
    liǔ
    ,
    ,
    yòu
    shì
    qīng
    pān
    shé
  • dòng
    àn
    rán
    ,
    ,
    zhī
    yǒu
    hòu
    huì
    shèn
    shí
    jiē
  • gèng
    jìn
    bēi
    jiǔ
    ,
    ,
    què
  • tàn
    rén
    shēng
    ,
    ,
    zuì
    nán
    huān
    bié
  • qiě
    chén
    zuì
    ,
    ,
    tīng
    yáng
    guān
    chè
  • niàn
    rén
    ,
    ,
    qiān
    gòng
    míng
    yuè
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们