刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。

刘因其它作品精选

zuopinjingxuan

《【黄钟】人月圆_自从谢病修》
分享数: 84
朝代:元朝 | 作者:刘因 | 类型:写风|写花|写山|黄河|写云|

自从谢病修花史,天意不容闲。

今年新授,平章风月,检校云山。

门前报道,曲生来谒,子墨相看。

先生正尔,天张翠幕,山拥云鬟。

茫茫大块洪炉里,何物不寒灰?古今多少,荒烟废垒,老树遗台。

太行如砺,黄河如带,等是尘埃。

不须更叹,花开花落,春去春来。

拼音
huáng zhōng rén yuè yuán _ _ cóng xiè bìng xiū
[ [ yuán cháo ] ] liú yīn
cóng xiè bìng xiū huā shǐ , , tiān róng xián       
jīn nián xīn shòu , , píng zhāng fēng yuè , , jiǎn xiào yún shān       
mén qián bào dào , , shēng lái , , xiàng kàn       
xiān shēng zhèng ěr , , tiān zhāng cuì , , shān yōng yún huán       
máng máng kuài hóng , , hán huī ? ? jīn duō shǎo , , huāng yān fèi lěi , , lǎo shù tái       
tài háng , , huáng dài , , děng shì chén āi       
gèng tàn , , huā kāi huā luò , , chūn chūn lái
【黄钟】人月圆_自从谢病修注音
  • huáng
    zhōng
    rén
    yuè
    yuán
    _
    _
    cóng
    xiè
    bìng
    xiū
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yīn
  • cóng
    xiè
    bìng
    xiū
    huā
    shǐ
    ,
    ,
    tiān
    róng
    xián
  • jīn
    nián
    xīn
    shòu
    ,
    ,
    píng
    zhāng
    fēng
    yuè
    ,
    ,
    jiǎn
    xiào
    yún
    shān
  • mén
    qián
    bào
    dào
    ,
    ,
    shēng
    lái
    ,
    ,
    xiàng
    kàn
  • xiān
    shēng
    zhèng
    ěr
    ,
    ,
    tiān
    zhāng
    cuì
    ,
    ,
    shān
    yōng
    yún
    huán
  • máng
    máng
    kuài
    hóng
    ,
    ,
    hán
    huī
    ?
    ?
    jīn
    duō
    shǎo
    ,
    ,
    huāng
    yān
    fèi
    lěi
    ,
    ,
    lǎo
    shù
    tái
  • tài
    háng
    ,
    ,
    huáng
    dài
    ,
    ,
    děng
    shì
    chén
    āi
  • gèng
    tàn
    ,
    ,
    huā
    kāi
    huā
    luò
    ,
    ,
    chūn
    chūn
    lái
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们