luò
落
méi
梅
[
[
sòng
宋
dài
代
]
]
liú
刘
kè
克
zhuāng
庄
yī
一
piàn
片
néng
能
jiāo
教
yī
一
duàn
断
cháng
肠
,
,
kě
可
kān
堪
píng
平
qì
砌
gèng
更
duī
堆
qiáng
墙
。
。
piāo
飘
rú
如
qiān
迁
kè
客
lái
来
guò
过
lǐng
岭
,
,
zhuì
坠
sì
似
sāo
骚
rén
人
qù
去
fù
赴
xiāng
湘
。
。
luàn
乱
diǎn
点
méi
莓
tái
苔
duō
多
mò
莫
shù
数
,
,
ǒu
偶
zhān
粘
yī
衣
xiù
袖
jiǔ
久
yóu
犹
xiāng
香
。
。
dōng
东
fēng
风
miù
谬
zhǎng
掌
huā
花
quán
权
bǐng
柄
,
,
què
却
jì
忌
gū
孤
gāo
高
bú
不
zhǔ
主
zhāng
张
。
。