李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。

李群玉其它作品精选

zuopinjingxuan

《横吹曲辞。骢马》
分享数: 70
朝代:唐朝 | 作者:李群玉 | 类型:写风|写水|写人|写云|

浮云何权奇,绝足势未知。

长嘶青海风,躞蹀振云丝。

由来渥洼种,本是苍龙儿。

穆满不再活,无人昆阆骑。

君识跃峤怯,宁劳耀金羁。

青刍与白水,空笑驽骀肥。

伯乐傥一见,应惊耳长垂。

当思八荒外,逐日向瑶池。

拼音
héng chuī cōng
[ [ táng cháo ] ] qún
yún quán , , jué shì wèi zhī       
zhǎng qīng hǎi fēng , , xiè dié zhèn yún       
yóu lái zhǒng , , běn shì cāng lóng ér       
mǎn zài huó , , rén kūn láng       
jun1 shí yuè qiáo qiè , , níng láo yào 耀 jīn       
qīng chú bái shuǐ , , kōng xiào dài féi       
tǎng jiàn , , yīng jīng ěr zhǎng chuí       
dāng huāng wài , , zhú xiàng yáo chí
横吹曲辞。骢马注音
  • héng
    chuī
    cōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    qún
  • yún
    quán
    ,
    ,
    jué
    shì
    wèi
    zhī
  • zhǎng
    qīng
    hǎi
    fēng
    ,
    ,
    xiè
    dié
    zhèn
    yún
  • yóu
    lái
    zhǒng
    ,
    ,
    běn
    shì
    cāng
    lóng
    ér
  • mǎn
    zài
    huó
    ,
    ,
    rén
    kūn
    láng
  • jun1
    shí
    yuè
    qiáo
    qiè
    ,
    ,
    níng
    láo
    yào
    耀
    jīn
  • qīng
    chú
    bái
    shuǐ
    ,
    ,
    kōng
    xiào
    dài
    féi
  • tǎng
    jiàn
    ,
    ,
    yīng
    jīng
    ěr
    zhǎng
    chuí
  • dāng
    huāng
    wài
    ,
    ,
    zhú
    xiàng
    yáo
    chí
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们