刘言史(约公元742年至813年间),唐代诗人。藏书家,赵州邯郸人。约公元742年至813年间,约自唐玄宗天宝元年至宪宗元和八年间在世。少尚气节,不举进士。与李贺同时,工诗,美丽恢赡,自贺外世莫能比。亦与孟郊友善。初客镇襄,尝造节度使王武俊。武俊好词艺,特加敬异。尝从武俊猎,有双鸭起蒲稗间,一矢联之,遂于马上草射鸭歌以献。武俊表请封官,诏授枣强令,辞疾不授。人因称为刘枣强。李夷简节度汉南,与言史少同游习,因以襄阳髹器千具赂武俊,请言史为幕宾。由是日与讌谈,歌诗唱答。卒后,葬于襄阳。孟郊作歌哭之。言史著有歌诗六卷,《新唐书艺文志》传于世。曾旅游金陵、潇湘、岭南等地。王武俊任成德军节度使时,颇好文学,为之请官,...

刘言史其它作品精选

zuopinjingxuan

《杂曲歌辞。乐府二首》
分享数: 71
朝代:唐朝 | 作者:刘言史 | 类型:写花|写桥|

花颔红鬃一向偏,绿槐香陌欲朝天。

仍嫌众里娇行疾,傍镫深藏白玉鞭。

喷珠团香小桂条,玉鞭兼赐霍嫖姚。

弄影便从天禁出,碧蹄声碎五门桥。

拼音
èr shǒu
[ [ táng cháo ] ] liú yán shǐ
huā hàn hóng zōng xiàng piān , , 绿 huái xiāng cháo tiān       
réng xián zhòng jiāo háng , , bàng dèng shēn cáng bái biān       
pēn zhū tuán xiāng xiǎo guì tiáo , , biān jiān huò piáo yáo       
nòng yǐng biàn 便 cóng tiān jìn chū , , shēng suì mén qiáo
杂曲歌辞。乐府二首注音
  • èr
    shǒu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    liú
    yán
    shǐ
  • huā
    hàn
    hóng
    zōng
    xiàng
    piān
    ,
    ,
    绿
    huái
    xiāng
    cháo
    tiān
  • réng
    xián
    zhòng
    jiāo
    háng
    ,
    ,
    bàng
    dèng
    shēn
    cáng
    bái
    biān
  • pēn
    zhū
    tuán
    xiāng
    xiǎo
    guì
    tiáo
    ,
    ,
    biān
    jiān
    huò
    piáo
    yáo
  • nòng
    yǐng
    biàn
    便
    cóng
    tiān
    jìn
    chū
    ,
    ,
    shēng
    suì
    mén
    qiáo
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们