fā
发
mián
绵
jīn
津
yì
驿
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
gěng
耿
wéi
湋
gū
孤
zhōu
舟
běi
北
qù
去
mù
暮
xīn
心
shāng
伤
,
,
xì
细
yǔ
雨
dōng
东
fēng
风
chūn
春
cǎo
草
zhǎng
长
。
。
yǎo
杳
yǎo
杳
duǎn
短
tíng
亭
fèn
分
shuǐ
水
lù
陆
,
,
lóng
隆
lóng
隆
yuǎn
远
gǔ
鼓
jí
集
yú
渔
shāng
商
。
。
qiān
千
cóng
丛
yě
野
zhú
竹
lián
连
xiāng
湘
pǔ
浦
,
,
yī
一
pài
派
hán
寒
jiāng
江
xià
下
jí
吉
yáng
阳
。
。
yù
欲
wèn
问
zhǎng
长
ān
安
jīn
今
yuǎn
远
jìn
近
,
,
chū
初
nián
年
sāi
塞
yàn
雁
yǒu
有
guī
归
háng
行
。
。