李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。

李端其它作品精选

zuopinjingxuan

《忆故山赠司空曙》
分享数:78
朝代: 唐朝 | 作者:李端 | 类型:写风|写山|写水|写马|写草|写云|

汉主金门正召才,马卿多病自迟回。

旧山暂别老将至, 芳草欲阑归去来。

云在高天风会起,年如流水日长催。

知君素有栖禅意,岁晏蓬门迟尔开。

拼音
shān zèng kōng shǔ
[ [ táng cháo ] ] duān
hàn zhǔ jīn mén zhèng zhào cái , , qīng duō bìng chí huí       
jiù shān zàn bié lǎo jiāng zhì , ,        fāng cǎo lán guī lái       
yún zài gāo tiān fēng huì , , nián liú shuǐ zhǎng cuī       
zhī jun1 yǒu chán , , suì yàn péng mén chí ěr kāi
忆故山赠司空曙注音
  • shān
    zèng
    kōng
    shǔ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • hàn
    zhǔ
    jīn
    mén
    zhèng
    zhào
    cái
    ,
    ,
    qīng
    duō
    bìng
    chí
    huí
  • jiù
    shān
    zàn
    bié
    lǎo
    jiāng
    zhì
    ,
    ,
     
    fāng
    cǎo
    lán
    guī
    lái
  • yún
    zài
    gāo
    tiān
    fēng
    huì
    ,
    ,
    nián
    liú
    shuǐ
    zhǎng
    cuī
  • zhī
    jun1
    yǒu
    chán
    ,
    ,
    suì
    yàn
    péng
    mén
    chí
    ěr
    kāi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1