李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。
《雪夜寻太白道士》
分享数: 71
朝代:唐朝 | 作者:李端 | 类型:写雪|写风|写山|写羊|

雪路夜朦胧,寻师杏树东。

石坛连竹静,醮火照山红。

再拜开金箓,焚香使玉童。

蓬瀛三岛至,天地一壶通。

别客曾留药,逢舟或借风。

出游居鹤上,避祸入羊中。

过洞偏回首,登门未发蒙。

桑田如可见,沧海几时空。

拼音
xuě xún tài bái dào shì
[ [ táng cháo ] ] duān
xuě méng lóng , , xún shī xìng shù dōng       
shí tán lián zhú jìng , , jiào huǒ zhào shān hóng       
zài bài kāi jīn , , fén xiāng shǐ 使 tóng       
péng yíng sān dǎo zhì , , tiān tōng       
bié céng liú yào , , féng zhōu huò jiè fēng       
chū yóu shàng , , huò yáng zhōng       
guò dòng piān huí shǒu , , dēng mén wèi méng       
sāng tián jiàn , , cāng hǎi shí kōng
雪夜寻太白道士注音
  • xuě
    xún
    tài
    bái
    dào
    shì
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • xuě
    méng
    lóng
    ,
    ,
    xún
    shī
    xìng
    shù
    dōng
  • shí
    tán
    lián
    zhú
    jìng
    ,
    ,
    jiào
    huǒ
    zhào
    shān
    hóng
  • zài
    bài
    kāi
    jīn
    ,
    ,
    fén
    xiāng
    shǐ
    使
    tóng
  • péng
    yíng
    sān
    dǎo
    zhì
    ,
    ,
    tiān
    tōng
  • bié
    céng
    liú
    yào
    ,
    ,
    féng
    zhōu
    huò
    jiè
    fēng
  • chū
    yóu
    shàng
    ,
    ,
    huò
    yáng
    zhōng
  • guò
    dòng
    piān
    huí
    shǒu
    ,
    ,
    dēng
    mén
    wèi
    méng
  • sāng
    tián
    jiàn
    ,
    ,
    cāng
    hǎi
    shí
    kōng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们