李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。
《得山中道友书寄苗钱二员外》
分享数: 59
朝代:唐朝 | 作者:李端 | 类型:写山|写水|写人|写雷|壮志|写云|

有谋皆轗轲,非病亦迟回。

壮志年年减,驰晖日日催。

还山不及伴,到阙又无媒。

高卧成长策,微官称下才。

诗人识何谢,居士别宗雷。

迹向尘中隐,书从谷口来。

药栏遭鹿践,涧户被猿开。

野鹤巢云窦,游龟上水苔。

新欢追易失,故思渺难裁。

自有归期在,劳君示劫灰。

拼音
shān zhōng dào yǒu shū miáo qián èr yuán wài
[ [ táng cháo ] ] duān
yǒu móu jiē kǎn , , fēi bìng chí huí       
zhuàng zhì nián nián jiǎn , , chí huī cuī       
hái shān bàn , , dào què yòu méi       
gāo chéng zhǎng , , wēi guān chēng xià cái       
shī rén shí xiè , , shì bié zōng léi       
xiàng chén zhōng yǐn , , shū cóng kǒu lái       
yào lán zāo 鹿 jiàn , , jiàn bèi yuán kāi       
cháo yún dòu , , yóu guī shàng shuǐ tái       
xīn huān zhuī shī , , miǎo nán cái       
yǒu guī zài , , láo jun1 shì jié huī
得山中道友书寄苗钱二员外注音
  • shān
    zhōng
    dào
    yǒu
    shū
    miáo
    qián
    èr
    yuán
    wài
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • yǒu
    móu
    jiē
    kǎn
    ,
    ,
    fēi
    bìng
    chí
    huí
  • zhuàng
    zhì
    nián
    nián
    jiǎn
    ,
    ,
    chí
    huī
    cuī
  • hái
    shān
    bàn
    ,
    ,
    dào
    què
    yòu
    méi
  • gāo
    chéng
    zhǎng
    ,
    ,
    wēi
    guān
    chēng
    xià
    cái
  • shī
    rén
    shí
    xiè
    ,
    ,
    shì
    bié
    zōng
    léi
  • xiàng
    chén
    zhōng
    yǐn
    ,
    ,
    shū
    cóng
    kǒu
    lái
  • yào
    lán
    zāo
    鹿
    jiàn
    ,
    ,
    jiàn
    bèi
    yuán
    kāi
  • cháo
    yún
    dòu
    ,
    ,
    yóu
    guī
    shàng
    shuǐ
    tái
  • xīn
    huān
    zhuī
    shī
    ,
    ,
    miǎo
    nán
    cái
  • yǒu
    guī
    zài
    ,
    ,
    láo
    jun1
    shì
    jié
    huī
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们