李端(约743-782?),字正已,赵州(今河北赵县)人。少居庐山,师诗僧皎然。大历五年进士。曾任秘书省校书郎、杭州司马。晚年辞官隐居湖南衡山,自号衡岳幽人。今存《李端诗集》三卷。其诗多为应酬之作,多表现消极避世思想,个别作品对社会现实亦有所反映,一些写闺情的诗也清婉可诵,其风格与司空曙相似。李端是大历十才子之一,在“十才子”中年辈较轻,但诗才卓越,是“才子中的才子”。他的名篇《听筝》入选《唐诗三百首》。
《游终南山因寄苏奉礼士尊师苗员外》
分享数: 93
朝代:唐朝 | 作者:李端 | 类型:写风|山水|写山|写水|写鸟|写人|相思|

半岭逢仙驾,清晨独采芝。

壶中开白日,雾里卷朱旂。

猿鸟知归路,松萝见会时。

鸡声传洞远,鹤语报家迟。

童子闲驱石,樵夫乐看棋。

依稀醉后拜,恍惚梦中辞。

海上终难接,人间益自疑。

风尘甘独老,山水但相思。

愿得烧丹诀,流沙永待师。

拼音
yóu zhōng nán shān yīn fèng shì zūn shī miáo yuán wài
[ [ táng cháo ] ] duān
bàn lǐng féng xiān jià , , qīng chén cǎi zhī       
zhōng kāi bái , , juàn zhū       
yuán niǎo zhī guī , , sōng luó jiàn huì shí       
shēng chuán dòng yuǎn , , bào jiā chí       
tóng xián shí , , qiáo kàn       
zuì hòu bài , , huǎng mèng zhōng       
hǎi shàng zhōng nán jiē , , rén jiān       
fēng chén gān lǎo , , shān shuǐ dàn xiàng       
yuàn shāo dān jué , , liú shā yǒng dài shī
游终南山因寄苏奉礼士尊师苗员外注音
  • yóu
    zhōng
    nán
    shān
    yīn
    fèng
    shì
    zūn
    shī
    miáo
    yuán
    wài
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    duān
  • bàn
    lǐng
    féng
    xiān
    jià
    ,
    ,
    qīng
    chén
    cǎi
    zhī
  • zhōng
    kāi
    bái
    ,
    ,
    juàn
    zhū
  • yuán
    niǎo
    zhī
    guī
    ,
    ,
    sōng
    luó
    jiàn
    huì
    shí
  • shēng
    chuán
    dòng
    yuǎn
    ,
    ,
    bào
    jiā
    chí
  • tóng
    xián
    shí
    ,
    ,
    qiáo
    kàn
  • zuì
    hòu
    bài
    ,
    ,
    huǎng
    mèng
    zhōng
  • hǎi
    shàng
    zhōng
    nán
    jiē
    ,
    ,
    rén
    jiān
  • fēng
    chén
    gān
    lǎo
    ,
    ,
    shān
    shuǐ
    dàn
    xiàng
  • yuàn
    shāo
    dān
    jué
    ,
    ,
    liú
    shā
    yǒng
    dài
    shī
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们