李贺(约公元791年-约817年),字长吉,汉族,唐代河南福昌(今河南洛阳宜阳县)人,家居福昌昌谷,后世称李昌谷,是唐宗室郑王李亮后裔。有“诗鬼”之称,是与“诗圣”杜甫、“诗仙”李白、“诗佛”王维相齐名的唐代著名诗人。有《雁门太守行》、《李凭箜篌引》等名篇。著有《昌谷集》。李贺是中唐的浪漫主义诗人,与李白、李商隐称为唐代三李。是中唐到晚唐诗风转变期的一个代表者。他所写的诗大多是慨叹生不逢时和内心苦闷,抒发对理想、抱负的追求;对当时藩镇割据、宦官专权和人民所受的残酷剥削都有所反映。留下了“黑云压城城欲摧”,“雄鸡一声天下白”,“天若有情天亦老”等千古佳句。李贺的诗作想象极为丰富,经常应用神话传说来托古...

李贺其它作品精选

zuopinjingxuan

《夜来乐》
分享数: 89
朝代:唐朝 | 作者:李贺 | 类型:写水|写马|写人|写鱼|写酒|

红罗复帐金流苏,华灯九枝悬鲤鱼。

丽人映月开铜铺, 春水滴酒猩猩沽。

重一箧,香十株,赤金瓜子兼杂麸。

五丝封青凫,阿侯此笑千万馀。

南轩汉转帘影疏, 桐林哑哑挟子乌。

剑崖鞭节青石珠,白騧吹湍凝霜须。

漏长送珮承明庐,倡楼嵯峨明月孤。

新客下马故客去, 绿蝉秀黛重拂梳。

拼音
lái
[ [ táng cháo ] ]
hóng luó zhàng jīn liú , , huá dēng jiǔ zhī xuán       
rén yìng yuè kāi tóng , ,        chūn shuǐ jiǔ xīng xīng       
zhòng qiè , , xiāng shí zhū , , chì jīn guā jiān       
fēng qīng , , ā hóu xiào qiān wàn       
nán xuān hàn zhuǎn lián yǐng shū , ,        tóng lín jiā       
jiàn biān jiē qīng shí zhū , , bái guā chuī tuān níng shuāng       
lòu zhǎng sòng pèi chéng míng , , chàng lóu cuó é míng yuè       
xīn xià , ,        绿 chán xiù dài zhòng shū
夜来乐注音
  • lái
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • hóng
    luó
    zhàng
    jīn
    liú
    ,
    ,
    huá
    dēng
    jiǔ
    zhī
    xuán
  • rén
    yìng
    yuè
    kāi
    tóng
    ,
    ,
     
    chūn
    shuǐ
    jiǔ
    xīng
    xīng
  • zhòng
    qiè
    ,
    ,
    xiāng
    shí
    zhū
    ,
    ,
    chì
    jīn
    guā
    jiān
  • fēng
    qīng
    ,
    ,
    ā
    hóu
    xiào
    qiān
    wàn
  • nán
    xuān
    hàn
    zhuǎn
    lián
    yǐng
    shū
    ,
    ,
     
    tóng
    lín
    jiā
  • jiàn
    biān
    jiē
    qīng
    shí
    zhū
    ,
    ,
    bái
    guā
    chuī
    tuān
    níng
    shuāng
  • lòu
    zhǎng
    sòng
    pèi
    chéng
    míng
    ,
    ,
    chàng
    lóu
    cuó
    é
    míng
    yuè
  • xīn
    xià
    ,
    ,
     
    绿
    chán
    xiù
    dài
    zhòng
    shū
例句
遇见强者,不敢反抗,便以“中庸”这些话来粉饰,~。(鲁迅《华盖集·通讯》)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们