周必大(1126年8月15日—1204年10月25日),字子充,一字洪道,自号平园老叟。原籍管城(今河南郑州),至祖父周诜时居吉州庐陵(今江西省吉安县永和镇周家村)。南宋著名政治家、文学家,“庐陵四忠”之一。绍兴二十一年(1151年)进士及第。绍兴二十七年(1157年),举博学宏词科。曾多次在地方任职,官至吏部尚书、枢密使、左丞相,封许国公。庆元元年,以观文殿大学士、益国公致仕。嘉泰四年(1204年),卒于庐陵,赠太师。开禧三年(1207年),赐谥文忠,宁宗亲书“忠文耆德之碑”。周必大工文词,为南宋文坛盟主。与陆游、范成大、杨万里等都有很深的交情。著有《省斋文稿》、《平园集》等80余种,共200卷。
《新光州守赵师奭字国佐才高一世仕京口以谗废》
分享数:28
朝代: 宋朝 | 作者:周必大 | 类型:
籍甚天支万事通,伤哉人爵一生穷。
飞英北固谗何极,游刃西昌秩未终。
千骑绝怜成画饼,八人乃忍助融风。
只因快阁长流水,遗恨滔滔向浙东。
拼音
xīn guāng zhōu shǒu zhào shī shì guó zuǒ cái gāo shì shì jīng kǒu chán fèi
[ [ sòng cháo ] ] zhōu
shèn tiān zhī wàn shì tōng shāng zāi rén jué shēng qióng fēi yīng běi chán yóu rèn 西 chāng zhì wèi zhōng qiān jué lián chéng huà bǐng rén nǎi rěn zhù róng fēng zhī yīn kuài zhǎng liú shuǐ hèn tāo tāo xiàng zhè dōng
新光州守赵师奭字国佐才高一世仕京口以谗废注音
  • xīn
    guāng
    zhōu
    shǒu
    zhào
    shī
    shì
    guó
    zuǒ
    cái
    gāo
    shì
    shì
    jīng
    kǒu
    chán
    fèi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
  • shèn
    tiān
    zhī
    wàn
    shì
    tōng
    shāng
    zāi
    rén
    jué
    shēng
    qióng
    fēi
    yīng
    běi
    chán
    yóu
    rèn
    西
    chāng
    zhì
    wèi
    zhōng
    qiān
    jué
    lián
    chéng
    huà
    bǐng
    rén
    nǎi
    rěn
    zhù
    róng
    fēng
    zhī
    yīn
    kuài
    zhǎng
    liú
    shuǐ
    hèn
    tāo
    tāo
    xiàng
    zhè
    dōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1