祝允明(1460—1527)字希哲,号枝山,因右手有六指,自号“枝指生”,又署枝山老樵、枝指山人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。他家学渊源,能诗文,工书法,特别是其狂草颇受世人赞誉,流传有“唐伯虎的画,祝枝山的字”之说。祝枝山所书写的“六体书诗赋卷”、“草书杜甫诗卷”、“古诗十九首”、“草书唐人诗卷”及“草书诗翰卷”等都是传世墨迹的精品。并与唐寅、文徵明、徐祯卿齐名,明历称其为“吴中四才子”之一。由于与唐寅遭际与共,情性相投,民间流传着两人的种种趣事。
《山行近白云泉有遥呼于林屋乃瘦石大参也适受风归急不得往抵舍疾甚少间驰怀得句奉呈》
分享数: 38
朝代:明朝 | 作者:祝允明 | 类型:

小车芳径出金山,瞥见仙人水石间。后客应推先客主,行云不及定云閒。

烟霞自熟孙登啸,笙鹤应嗤阮肇还。想有题名耀丘壑,可能镵我共苍颜。

拼音
shān háng jìn bái yún quán yǒu yáo lín nǎi shòu shí cān shì shòu fēng guī wǎng shě shèn shǎo jiān chí huái 怀 fèng chéng
[ [ míng cháo ] ] zhù yǔn míng
xiǎo chē fāng jìng chū jīn shān piē jiàn xiān rén shuǐ shí jiān hòu yīng tuī xiān zhǔ háng yún dìng yún jiān yān xiá shú sūn dēng xiào shēng yīng chī ruǎn zhào hái xiǎng yǒu míng yào 耀 qiū néng chán gòng cāng yán
山行近白云泉有遥呼于林屋乃瘦石大参也适受风归急不得往抵舍疾甚少间驰怀得句奉呈注音
  • shān
    háng
    jìn
    bái
    yún
    quán
    yǒu
    yáo
    lín
    nǎi
    shòu
    shí
    cān
    shì
    shòu
    fēng
    guī
    wǎng
    shě
    shèn
    shǎo
    jiān
    chí
    huái
    怀
    fèng
    chéng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    zhù
    yǔn
    míng
  • xiǎo
    chē
    fāng
    jìng
    chū
    jīn
    shān
    piē
    jiàn
    xiān
    rén
    shuǐ
    shí
    jiān
    hòu
    yīng
    tuī
    xiān
    zhǔ
    háng
    yún
    dìng
    yún
    jiān
    yān
    xiá
    shú
    sūn
    dēng
    xiào
    shēng
    yīng
    chī
    ruǎn
    zhào
    hái
    xiǎng
    yǒu
    míng
    yào
    耀
    qiū
    néng
    chán
    gòng
    cāng
    yán
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们