王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。
《书建宁守宣城苪公敬亭山房》
分享数:52
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:

宛陵南面敬亭峰,山水青青思万重。雪霁双溪寒对酒,风来远岫夜鸣松。

窗临太白看云处,门对玄晖玩世踪。闻道一麾今出守,未应林下独从容。

拼音
shū jiàn níng shǒu xuān chéng bǐng gōng jìng tíng shān fáng
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
wǎn líng nán miàn jìng tíng fēng shān shuǐ qīng qīng wàn zhòng xuě shuāng hán duì jiǔ fēng lái yuǎn xiù míng sōng chuāng lín tài bái kàn yún chù mén duì xuán huī wán shì zōng wén dào huī jīn chū shǒu wèi yīng lín xià cóng róng
书建宁守宣城苪公敬亭山房注音
  • shū
    jiàn
    níng
    shǒu
    xuān
    chéng
    bǐng
    gōng
    jìng
    tíng
    shān
    fáng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • wǎn
    líng
    nán
    miàn
    jìng
    tíng
    fēng
    shān
    shuǐ
    qīng
    qīng
    wàn
    zhòng
    xuě
    shuāng
    hán
    duì
    jiǔ
    fēng
    lái
    yuǎn
    xiù
    míng
    sōng
    chuāng
    lín
    tài
    bái
    kàn
    yún
    chù
    mén
    duì
    xuán
    huī
    wán
    shì
    zōng
    wén
    dào
    huī
    jīn
    chū
    shǒu
    wèi
    yīng
    lín
    xià
    cóng
    róng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1