孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。

孟浩然其它作品精选

zuopinjingxuan

《登望楚山最高顶》
分享数: 134
朝代:唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写花|山水|写山|写水|写云|

山水观形胜,襄阳美会稽。

最高唯 望楚,曾未一攀跻。

石壁疑削成,众山比全低。

晴明试登陟,目极无端倪。

云梦掌中小,武陵花处迷。

暝还归骑下,萝月映深溪。

拼音
dēng wàng chǔ shān zuì gāo dǐng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
shān shuǐ guān xíng shèng , , xiāng yáng měi huì       
zuì gāo wéi        wàng chǔ , , céng wèi pān       
shí xuē chéng , , zhòng shān quán       
qíng míng shì dēng zhì , , duān       
yún mèng zhǎng zhōng xiǎo , , líng huā chù       
míng hái guī xià , , luó yuè yìng shēn
登望楚山最高顶注音
  • dēng
    wàng
    chǔ
    shān
    zuì
    gāo
    dǐng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • shān
    shuǐ
    guān
    xíng
    shèng
    ,
    ,
    xiāng
    yáng
    měi
    huì
  • zuì
    gāo
    wéi
     
    wàng
    chǔ
    ,
    ,
    céng
    wèi
    pān
  • shí
    xuē
    chéng
    ,
    ,
    zhòng
    shān
    quán
  • qíng
    míng
    shì
    dēng
    zhì
    ,
    ,
    duān
  • yún
    mèng
    zhǎng
    zhōng
    xiǎo
    ,
    ,
    líng
    huā
    chù
  • míng
    hái
    guī
    xià
    ,
    ,
    luó
    yuè
    yìng
    shēn
例句
(瞿)式耜高兴极了,吩咐剩下的一个老兵进酒,~和(张)同敞销磨这个空城的一夜。(朱东润《张居正大传》第十四章)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们