王恭(1343-? ),字安仲,长乐沙堤人。家贫,少游江湖间,中年隐居七岩山,为樵夫20多年,自号“皆山樵者”。善诗文,与高木秉、陈亮等诸文士唱和,名重一时。诗人王 曾为他作《皆山樵者传》。明永乐二年(1404年),年届六十岁的王恭以儒士荐为翰林待诏,敕修《永乐大典》。永乐五年,《永乐大典》修成,王恭试诗高第,授翰林典籍。不久,辞官返里。王恭作诗,才思敏捷,下笔千言立就,诗风多凄婉,隐喻颇深。为闽中十才子之一,著有《白云樵集》四卷,《草泽狂歌》五卷及《风台清啸》等。

王恭其它作品精选

zuopinjingxuan

《梅城晓角 其二》
分享数:49
朝代: 明朝 | 作者:王恭 | 类型:

城乌啼断海东头,三弄梅花起戍楼。谁向营门看月色,声声都是别离愁。

拼音
méi chéng xiǎo jiǎo èr
[ [ míng cháo ] ] wáng gōng
chéng duàn hǎi dōng tóu sān nòng méi huā shù lóu shuí xiàng yíng mén kàn yuè shēng shēng dōu shì bié chóu
梅城晓角 其二注音
  • méi
    chéng
    xiǎo
    jiǎo
     
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    gōng
  • chéng
    duàn
    hǎi
    dōng
    tóu
    sān
    nòng
    méi
    huā
    shù
    lóu
    shuí
    xiàng
    yíng
    mén
    kàn
    yuè
    shēng
    shēng
    dōu
    shì
    bié
    chóu

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1