白居易(772~846),字乐天,晚年又号称香山居士,河南郑州新郑人,是我国唐代伟大的现实主义诗人,他的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。白居易祖籍山西、陕西、出生于河南郑州新郑,葬于洛阳。白居易故居纪念馆坐落于洛阳市郊。白园(白居易墓)坐落在洛阳城南香山的琵琶峰。

白居易其它作品精选

zuopinjingxuan

《行简初授拾遗,同早朝入阁,因示十二韵》
分享数: 54
朝代:唐朝 | 作者:白居易 | 类型:写雨|写风|写花|写马|写人|

夜色尚苍苍,槐阴夹路长。

听钟出长乐,传鼓到新昌。

宿雨沙堤润,秋风桦烛香。

马骄欺地软,人健得天凉。

待漏排阊阖,停珂拥建章。

尔随黄閤老,吾次紫微郎。

并入连称籍,齐趋对折方。

斗班花接萼,绰立雁分行。

近职诚为美,微才岂合当。

纶言难下笔,谏纸易盈箱。

老去何侥幸,时来不料量。

唯求杀身地,相誓答恩光。

拼音
háng jiǎn chū shòu shí tóng zǎo cháo yīn shì shí èr yùn
[ [ táng cháo ] ] bái
shàng cāng cāng , , huái yīn jiá zhǎng       
tīng zhōng chū zhǎng , , chuán dào xīn chāng       
xiǔ 宿 shā rùn , , qiū fēng huà zhú xiāng       
jiāo ruǎn , , rén jiàn tiān liáng       
dài lòu pái chāng , , tíng yōng jiàn zhāng       
ěr suí huáng lǎo , , wēi láng       
bìng lián chēng , , duì shé fāng       
dòu bān huā jiē è , , chāo yàn fèn háng       
jìn zhí chéng wéi měi , , wēi cái dāng       
lún yán nán xià , , jiàn zhǐ yíng xiāng       
lǎo yáo xìng , , shí lái liào liàng       
wéi qiú shā shēn , , xiàng shì ēn guāng
行简初授拾遗,同早朝入阁,因示十二韵注音
  • háng
    jiǎn
    chū
    shòu
    shí
    tóng
    zǎo
    cháo
    yīn
    shì
    shí
    èr
    yùn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    bái
  • shàng
    cāng
    cāng
    ,
    ,
    huái
    yīn
    jiá
    zhǎng
  • tīng
    zhōng
    chū
    zhǎng
    ,
    ,
    chuán
    dào
    xīn
    chāng
  • xiǔ
    宿
    shā
    rùn
    ,
    ,
    qiū
    fēng
    huà
    zhú
    xiāng
  • jiāo
    ruǎn
    ,
    ,
    rén
    jiàn
    tiān
    liáng
  • dài
    lòu
    pái
    chāng
    ,
    ,
    tíng
    yōng
    jiàn
    zhāng
  • ěr
    suí
    huáng
    lǎo
    ,
    ,
    wēi
    láng
  • bìng
    lián
    chēng
    ,
    ,
    duì
    shé
    fāng
  • dòu
    bān
    huā
    jiē
    è
    ,
    ,
    chāo
    yàn
    fèn
    háng
  • jìn
    zhí
    chéng
    wéi
    měi
    ,
    ,
    wēi
    cái
    dāng
  • lún
    yán
    nán
    xià
    ,
    ,
    jiàn
    zhǐ
    yíng
    xiāng
  • lǎo
    yáo
    xìng
    ,
    ,
    shí
    lái
    liào
    liàng
  • wéi
    qiú
    shā
    shēn
    ,
    ,
    xiàng
    shì
    ēn
    guāng
例句
唐初府兵最盛,后变为藩镇,虽跋扈不臣,而~,终藉其力。(明·冯梦龙《警世通言》卷二十一)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们