苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《曹既见和复次其韵》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写人|写雷|写湖|写草|

造物本儿戏,风噫雷电笑。

谁令妄惊怪,失匕号万窍。

人人走江湖,一一操网钓。

偶然连六鳌,便谓此手妙。

空令任公子,三岁蹲海徼。

长贫固不辞,一死实未料。

难将蓍草算,除用佛眼照。

何人嗣家学,恨子儿尚少。

嗟我与曹君,衰老世不要。

空言今无救,奇志后必耀。

吟公五字诗,义重千金吊。

收藏慎勿出,免使群儿谯。

拼音
cáo jiàn yùn
[ [ sòng cháo ] ] shì
zào běn ér fēng léi diàn xiào        shuí lìng wàng jīng guài shī hào wàn qiào        rén rén zǒu jiāng cāo wǎng diào        ǒu rán lián liù áo biàn 便 wèi shǒu miào        kōng lìng rèn gōng sān suì dūn hǎi jiǎo        zhǎng pín shí wèi liào        nán jiāng shī cǎo suàn chú yòng yǎn zhào        rén jiā xué hèn ér shàng shǎo        jiē cáo jun1 shuāi lǎo shì yào        kōng yán jīn jiù zhì hòu yào 耀        yín gōng shī zhòng qiān jīn diào        shōu cáng shèn chū miǎn shǐ 使 qún ér qiáo       
曹既见和复次其韵注音
  • cáo
    jiàn
    yùn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zào
    běn
    ér
    fēng
    léi
    diàn
    xiào
    shuí
    lìng
    wàng
    jīng
    guài
    shī
    hào
    wàn
    qiào
    rén
    rén
    zǒu
    jiāng
    cāo
    wǎng
    diào
    ǒu
    rán
    lián
    liù
    áo
    biàn
    便
    wèi
    shǒu
    miào
    kōng
    lìng
    rèn
    gōng
    sān
    suì
    dūn
    hǎi
    jiǎo
    zhǎng
    pín
    shí
    wèi
    liào
    nán
    jiāng
    shī
    cǎo
    suàn
    chú
    yòng
    yǎn
    zhào
    rén
    jiā
    xué
    hèn
    ér
    shàng
    shǎo
    jiē
    cáo
    jun1
    shuāi
    lǎo
    shì
    yào
    kōng
    yán
    jīn
    jiù
    zhì
    hòu
    yào
    耀
    yín
    gōng
    shī
    zhòng
    qiān
    jīn
    diào
    shōu
    cáng
    shèn
    chū
    miǎn
    shǐ
    使
    qún
    ér
    qiáo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1