苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵黄夷仲茶磨》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|写人|

前人初用茗饮时,煮之无问叶与骨。

浸穷厥味臼始用,复计其初碾方出。

计尽功极至于磨,信哉智者能创物。

破槽折杵向墙角,亦其遭遇有伸屈。

岁久讲求知处所,佳者出自衡山窟。

巴蜀石工强镌凿,理疏性软良可咄。

予家江陵远莫致,尘土何人为披拂。

拼音
yùn huáng zhòng chá
[ [ sòng cháo ] ] shì
qián rén chū yòng míng yǐn shí zhǔ zhī wèn        jìn qióng jué wèi jiù shǐ yòng chū niǎn fāng chū        jìn gōng zhì xìn zāi zhì zhě néng chuàng        cáo shé chǔ xiàng qiáng jiǎo zāo yǒu shēn        suì jiǔ jiǎng qiú zhī chù suǒ jiā zhě chū héng shān        shǔ shí gōng qiáng juān záo shū xìng ruǎn liáng duō        jiā jiāng líng yuǎn zhì chén rén wéi       
次韵黄夷仲茶磨注音
  • yùn
    huáng
    zhòng
    chá
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • qián
    rén
    chū
    yòng
    míng
    yǐn
    shí
    zhǔ
    zhī
    wèn
    jìn
    qióng
    jué
    wèi
    jiù
    shǐ
    yòng
    chū
    niǎn
    fāng
    chū
    jìn
    gōng
    zhì
    xìn
    zāi
    zhì
    zhě
    néng
    chuàng
    cáo
    shé
    chǔ
    xiàng
    qiáng
    jiǎo
    zāo
    yǒu
    shēn
    suì
    jiǔ
    jiǎng
    qiú
    zhī
    chù
    suǒ
    jiā
    zhě
    chū
    héng
    shān
    shǔ
    shí
    gōng
    qiáng
    juān
    záo
    shū
    xìng
    ruǎn
    liáng
    duō
    jiā
    jiāng
    líng
    yuǎn
    zhì
    chén
    rén
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1