苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵蒋颖叔》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写山|写草|

月明惊鹊未安枝,一棹飘然影自随。

江上秋风无限浪,枕中春梦不多时。

琼林花草闻前语,罨画溪山指后期。

(蒋诗记及第时琼林宴坐中所言,且约同卜居阳羡。

)岂敢便为鸡黍约,玉堂金殿要论思。

拼音
yùn jiǎng yǐng shū
[ [ sòng cháo ] ] shì
yuè míng jīng què wèi ān zhī zhào piāo rán yǐng suí        jiāng shàng qiū fēng xiàn làng zhěn zhōng chūn mèng duō shí        qióng lín huā cǎo wén qián yǎn huà shān zhǐ hòu        jiǎng shī shí qióng lín yàn zuò zhōng suǒ yán qiě yuē tóng bo yáng xiàn        gǎn biàn 便 wéi shǔ yuē táng jīn diàn 殿 yào lùn       
次韵蒋颖叔注音
  • yùn
    jiǎng
    yǐng
    shū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • yuè
    míng
    jīng
    què
    wèi
    ān
    zhī
    zhào
    piāo
    rán
    yǐng
    suí
    jiāng
    shàng
    qiū
    fēng
    xiàn
    làng
    zhěn
    zhōng
    chūn
    mèng
    duō
    shí
    qióng
    lín
    huā
    cǎo
    wén
    qián
    yǎn
    huà
    shān
    zhǐ
    hòu
    jiǎng
    shī
    shí
    qióng
    lín
    yàn
    zuò
    zhōng
    suǒ
    yán
    qiě
    yuē
    tóng
    bo
    yáng
    xiàn
    gǎn
    biàn
    便
    wéi
    shǔ
    yuē
    táng
    jīn
    diàn
    殿
    yào
    lùn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1