苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵秦少游王仲至元日立春三首》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写花|梅花|写山|写湖|写梅|

省事天公厌两回,新年春日并相催。

殷勤更下山阴雪,要与梅花作伴来。

己卯嘉辰寿阿同,愿渠无过亦无功。

明年春日江湖上,回首觚棱一梦中。

(子由一字同叔,元日己卯渠本命也。

)词锋虽作楚骚寒,德意还同汉诏宽,好遣秦郎供贴子,尽驱春色入毫端。

(立春日,翰林学士供诗帖子。

拼音
yùn qín shǎo yóu wáng zhòng zhì yuán chūn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
shěng shì tiān gōng yàn liǎng huí xīn nián chūn bìng xiàng cuī        yīn qín gèng xià shān yīn xuě yào méi huā zuò bàn lái        mǎo jiā chén shòu 寿 ā tóng yuàn guò gōng        míng nián chūn jiāng shàng huí shǒu léng mèng zhōng        yóu tóng shū yuán mǎo běn mìng        fēng suī zuò chǔ sāo hán hái tóng hàn zhào kuān hǎo qiǎn qín láng gòng tiē jìn chūn háo duān        chūn hàn lín xué shì gòng shī tiē       
次韵秦少游王仲至元日立春三首注音
  • yùn
    qín
    shǎo
    yóu
    wáng
    zhòng
    zhì
    yuán
    chūn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shěng
    shì
    tiān
    gōng
    yàn
    liǎng
    huí
    xīn
    nián
    chūn
    bìng
    xiàng
    cuī
    yīn
    qín
    gèng
    xià
    shān
    yīn
    xuě
    yào
    méi
    huā
    zuò
    bàn
    lái
    mǎo
    jiā
    chén
    shòu
    寿
    ā
    tóng
    yuàn
    guò
    gōng
    míng
    nián
    chūn
    jiāng
    shàng
    huí
    shǒu
    léng
    mèng
    zhōng
    yóu
    tóng
    shū
    yuán
    mǎo
    běn
    mìng
    fēng
    suī
    zuò
    chǔ
    sāo
    hán
    hái
    tóng
    hàn
    zhào
    kuān
    hǎo
    qiǎn
    qín
    láng
    gòng
    tiē
    jìn
    chūn
    háo
    duān
    chūn
    hàn
    lín
    xué
    shì
    gòng
    shī
    tiē

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1