苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《次韵沈长官三首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雨|写风|写山|写水|江水|写酒|

家山何在两忘归,杯酒相逢慎勿违。

不独饭山嘲我瘦,也应糠核怪君肥。

男婚已毕女将归,累尽身轻志莫违。

闻道山中食无肉,玉池清水自生肥。

造物知吾久念归,似怜衰病不相违。

风来震泽帆初饱,雨入松江水渐肥。

拼音
yùn shěn zhǎng guān sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] shì
jiā shān zài liǎng wàng guī bēi jiǔ xiàng féng shèn wéi        fàn shān cháo shòu yīng kāng guài jun1 féi        nán hūn jiāng guī lèi jìn shēn qīng zhì wéi        wén dào shān zhōng shí ròu chí qīng shuǐ shēng féi        zào zhī jiǔ niàn guī lián shuāi bìng xiàng wéi        fēng lái zhèn fān chū bǎo sōng jiāng shuǐ jiàn féi       
次韵沈长官三首注音
  • yùn
    shěn
    zhǎng
    guān
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jiā
    shān
    zài
    liǎng
    wàng
    guī
    bēi
    jiǔ
    xiàng
    féng
    shèn
    wéi
    fàn
    shān
    cháo
    shòu
    yīng
    kāng
    guài
    jun1
    féi
    nán
    hūn
    jiāng
    guī
    lèi
    jìn
    shēn
    qīng
    zhì
    wéi
    wén
    dào
    shān
    zhōng
    shí
    ròu
    chí
    qīng
    shuǐ
    shēng
    féi
    zào
    zhī
    jiǔ
    niàn
    guī
    lián
    shuāi
    bìng
    xiàng
    wéi
    fēng
    lái
    zhèn
    fān
    chū
    bǎo
    sōng
    jiāng
    shuǐ
    jiàn
    féi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1