韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。
《从潮州量移袁州,张韶州端公以诗相贺,因酬》
分享数:7
朝代: 唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:写鱼|

明时远逐事何如,遇赦移官罪未除。

北望讵令随塞雁,南迁才免葬江鱼。

将经贵郡烦留客,先惠高文谢起予。

暂欲系船韶石下,上宾虞舜整冠裾。

拼音
cóng cháo zhōu liàng yuán zhōu zhāng sháo zhōu duān gōng shī xiàng yīn chóu
[ [ táng cháo ] ] hán
míng shí yuǎn zhú shì shè guān zuì wèi chú        běi wàng lìng suí sāi yàn nán qiān cái miǎn zàng jiāng        jiāng jīng guì jun4 fán liú xiān huì gāo wén xiè        zàn chuán sháo shí xià shàng bīn shùn zhěng guàn       
从潮州量移袁州,张韶州端公以诗相贺,因酬注音
  • cóng
    cháo
    zhōu
    liàng
    yuán
    zhōu
    zhāng
    sháo
    zhōu
    duān
    gōng
    shī
    xiàng
    yīn
    chóu
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • míng
    shí
    yuǎn
    zhú
    shì
    shè
    guān
    zuì
    wèi
    chú
    běi
    wàng
    lìng
    suí
    sāi
    yàn
    nán
    qiān
    cái
    miǎn
    zàng
    jiāng
    jiāng
    jīng
    guì
    jun4
    fán
    liú
    xiān
    huì
    gāo
    wén
    xiè
    zàn
    chuán
    sháo
    shí
    xià
    shàng
    bīn
    shùn
    zhěng
    guàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1