苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《润州甘露寺弹筝》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写景|写雨|写山|

多景楼上弹神曲,欲断哀弦再三促。

江妃出听雾雨愁,白浪翻空动浮玉。

(金山名。

)唤取吾家双凤槽,遣作三峡孤猿号。

与君合奏芳春调,啄木飞来霜树杪。

拼音
rùn zhōu gān dàn zhēng
[ [ sòng cháo ] ] shì
duō jǐng lóu shàng dàn shén duàn āi xián zài sān        jiāng fēi chū tīng chóu bái làng fān kōng dòng        jīn shān míng        huàn jiā shuāng fèng cáo qiǎn zuò sān xiá yuán hào        jun1 zòu fāng chūn diào zhuó fēi lái shuāng shù miǎo       
润州甘露寺弹筝注音
  • rùn
    zhōu
    gān
    dàn
    zhēng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • duō
    jǐng
    lóu
    shàng
    dàn
    shén
    duàn
    āi
    xián
    zài
    sān
    jiāng
    fēi
    chū
    tīng
    chóu
    bái
    làng
    fān
    kōng
    dòng
    jīn
    shān
    míng
    huàn
    jiā
    shuāng
    fèng
    cáo
    qiǎn
    zuò
    sān
    xiá
    yuán
    hào
    jun1
    zòu
    fāng
    chūn
    diào
    zhuó
    fēi
    lái
    shuāng
    shù
    miǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1