苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《石塔寺(并引)》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写山|写人|写塔|

世传王播《饭后钟》诗,盖扬州石塔寺事也。

相传如此,戏作此诗。

饥眼眩东西,诗肠忘早晏。

虽知灯是火,不悟钟非饭。

山僧异漂母,但可供一莞。

何为三百年,记忆作此讪。

斋厨养若人,无益只遗患。

乃知饭后钟,阇黎盖具眼。

拼音
shí bìng yǐn
[ [ sòng cháo ] ] shì
shì chuán wáng fàn hòu zhōng shī gài yáng zhōu shí shì        xiàng chuán zuò shī        yǎn xuàn dōng 西 shī cháng wàng zǎo yàn        suī zhī dēng shì huǒ zhōng fēi fàn        shān sēng piāo dàn gòng wǎn        wéi sān bǎi nián zuò shàn        zhāi chú yǎng ruò rén zhī huàn        nǎi zhī fàn hòu zhōng gài yǎn       
石塔寺(并引)注音
  • shí
    bìng
    yǐn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shì
    chuán
    wáng
    fàn
    hòu
    zhōng
    shī
    gài
    yáng
    zhōu
    shí
    shì
    xiàng
    chuán
    zuò
    shī
    yǎn
    xuàn
    dōng
    西
    shī
    cháng
    wàng
    zǎo
    yàn
    suī
    zhī
    dēng
    shì
    huǒ
    zhōng
    fēi
    fàn
    shān
    sēng
    piāo
    dàn
    gòng
    wǎn
    wéi
    sān
    bǎi
    nián
    zuò
    shàn
    zhāi
    chú
    yǎng
    ruò
    rén
    zhī
    huàn
    nǎi
    zhī
    fàn
    hòu
    zhōng
    gài
    yǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1